Người sống ở đối diện hiện trường là một người đàn ông trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi. Nhìn cách ăn mặc cũng có thể thấy người nọ là một nhân viên văn phòng bận rộn và vất vả. Khi Hạ Ninh và Thang Lực gặp anh ta, anh ta đang xách theo nhiều túi rau lớn, và đang cố gắng vươn tay để lấy chìa khóa mở cửa. Nhìn thấy Hạ Ninh và Thang Lực, anh ta chỉ nghĩ bọn họ là bạn của người thanh niên từng sống ở căn hộ đối diện, nên chỉ liếc nhìn bọn họ một cái rồi sau đó cũng không để tâm nữa.
Mặc dù người đàn ông trung niên không để ý đến Hạ Ninh và Thang Lực, nhưng hai người bọn họ lại để tâm đến anh ta. Sau khi đã vất vả cả buổi sáng và cuối cùng cũng gặp được hàng xóm ngay ở đối diện hiện trường, Hạ Ninh không thể bỏ qua cơ hội này. Cô nhanh chóng tiến đến và chủ động chào hỏi người đàn ông trung niên. Bước chân đang định bước vào nhà của người đàn ông bỗng nhiên khựng lại, anh ta mang theo gương mặt cảnh giác nhìn Hạ Ninh rồi lại nhìn sang Thang Lực ở phía sau.
“Hai người muốn tìm ai à?” Anh ta có vẻ không chắc chắn về phán đoán của mình, nên liền lên tiếng hỏi lại.
Hạ Ninh đưa ra thẻ ngành của mình ra cho anh ta xem và mỉm cười: “Chúng tôi là cảnh sát hình sự của Sở cảnh sát thành phố A. Anh là chủ của căn hộ này phải không? Anh đã sống ở đây được bao lâu rồi?”
“Tôi... đây là nhà tôi thuê.” Người đàn ông trả lời với vẻ hơi căng thẳng: “Tôi sống ở đây không lâu lắm, cũng khoảng chưa đến ba năm. Sao vậy? Có vấn đề gì à?”
Chưa đến ba năm? Nghe khoảng thời gian này, tinh thần của Hạ Ninh lập tức trở nên phấn chấn hơn. Ba năm chính là khoảng thời gian bao gồm cả thời điểm tử vong của xác chết nam giới đã khô. Vậy liệu người hàng xóm sống ở đây trong khoảng thời gian này có tình cờ chú ý đến điều gì đó có thể giúp ích cho cuộc điều tra không?
“Chuyện là thế này, chúng tôi muốn tìm anh để hỏi một số thông tin mà thôi. Trong khoảng thời gian anh sống ở đây, về những người hàng xóm đối diện, không phải người hiện tại mà là tất cả những người đã từng sống ở đó, anh có còn nhớ điều gì không? Anh có thể cung cấp cho chúng tôi biết một vài thông tin về người hàng xóm sống đối diện nhà anh không?” Hạ Ninh hỏi xin ý kiến của người đàn ông.
Người đàn ông trung niên thoáng do dự một chút, dường như túi rau nặng quá làm các ngón tay của anh ta liền trở nên tím tái, vậy nên anh ta cũng không do dự quá lâu. Mặc dù có vẻ không vui lắm, nhưng cuối cùng anh ta vẫn gật đầu và mở cửa cho hai người bọn họ vào, sau đó còn quay lại nói với Hạ Ninh và Thang Lực: “Thế thì hai người vào phòng khách ngồi đợi một chút đi, để tôi vào cất hết đống đồ này rồi chúng ta từ từ nói chuyện.” (App T-Y-T)
Sau khi nói xong câu đó, anh ta nhanh chóng xách túi rau vào nhà rồi liền đi thẳng vào phòng bếp. Hạ Ninh và Thang Lực liền đi theo sau, sau đó bọn họ giúp người đàn ông đóng cửa lại và ngoan ngoãn đứng chờ trong phòng khách. Căn hộ này có thiết kế giống hệt với căn hộ hiện trường vụ án, ngoại trừ hướng thì ngược lại. Điều kiện sống ở đây có vẻ giản dị hơn, trên gạch nền thấy rõ vài chỗ bị nứt. Trong phòng khách chỉ có một cái bàn nhỏ và vài cái ghế nhựa. Trên bàn còn vài cái bát đĩa bẩn bám đầy dầu mỡ, và không khí xung quanh tràn ngập mùi thức ăn thoang thoảng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT