"Anh đã xác nhận kĩ chưa? Mấy chuyện như thế này đừng có tạo ra nhầm lẫn gì đấy." Thái độ của Thang Lực khá thận trọng. Phát hiện này tuy có vẻ như có thể giải thích một số vấn đề, nhưng lời khai của nhân chứng chưa chắc đã đáng tin cậy. Đôi khi, khi đối mặt với sự thẩm vấn của cảnh sát, một số nhân chứng sẽ dựa vào một phần sự thật rồi kết hợp với trí tưởng tượng của mình để “tạo ra” một số “sự thật”, thậm chí không ít nhân chứng còn có thể coi như là những bậc thầy kể chuyện.
"Tôi đã xác nhận rồi, còn cố ý đưa ảnh của Chúc Phán Hương cho dì lao công xem. Bà ấy nói bà ấy nhớ mình từng gặp Chúc Phán Hương trong tòa nhà, khi đó trông cô ta có vẻ rất yếu ớt, sắc mặt đặc biệt tái nhợt, giống như vừa mới khỏi cơn bệnh nặng vậy. Bà ấy còn hỏi Chúc Phán Hương là bị làm sao, có phải là không khỏe ở đâu hay không, nhưng kết quả là Chúc Phán Hương chẳng thèm để ý đến bà ấy liền quay mặt bỏ đi, khiến bà ấy cảm thấy đặc biệt khó chịu, cho rằng mình không được tôn trọng." Đường Hồng Nghiệp trả lời vô cùng chắc chắn: "Tôi còn cố ý hỏi bà ấy tại sao bà ấy lại dám chắc chắn như vậy, bà ấy nói vì thường ngày trong tòa nhà này người đến người đi rất nhiều, có phòng cho thuê ngắn hạn và dài hạn nên bà ấy cũng quen không chào hỏi người lạ mà chỉ lo làm việc của mình. Nhưng hôm đó thấy Chúc Phán Hương trông có vẻ không ổn, sợ cô ta gặp vấn đề gì nên bà ấy mới tốt bụng hỏi thăm vài câu, không ngờ lại bị đối phương ngó lơ như vậy, sau đó còn tức giận một khoảng thời gian mới nguôi, vì thế mà bà ấy càng nhớ kỹ diện mạo của Chúc Phán Hương."
"Lúc đó Bàng Thành Lễ có ra vào khu nhà này thường xuyên không?" Hạ Ninh hỏi.
Đường Hồng Nghiệp nhún vai một cái rồi mới trả lời: "Chuyện này hiện tại tạm thời không có chứng cứ xác thực. Tôi tìm được chủ nhà để tìm hiểu tình hình, ông ta nói lúc đó đúng là Bàng Thành Lễ tìm ông ấy mượn nhà. Ban đầu Bàng Thành Lễ nói là họ hàng xa từ nơi khác đến chơi và du lịch, vì vợ ở nhà không thích người thân đến ở nên đành phải tìm chỗ khác. Vì không chỉ ở một hai ngày mà dự định ở khoảng một tuần nên thuê khách sạn sẽ rất tốn kém. Nghe nói chủ nhà có phòng cho thuê ngắn hạn, nên ông ta lập tức bày tỏ hy vọng được thuê vài ngày. Khi đó chủ nhà vừa mới quen biết Bàng Thành Lễ do chữa bệnh, người nọ cũng muốn có mối quan hệ tốt trong bệnh viện để sau này tiện bề nhờ vả, nên vui mừng nắm lấy cơ hội này và liền cho Bàng Thành Lễ mượn nhà miễn phí. Bàng Thành Lễ cũng vui vẻ nhận lời đề nghị này. Vậy nên đối với ông ấy, người đến mượn nhà và trả chìa khóa đều là Bàng Thành Lễ, nhưng trong thời gian đó ai ở trong nhà và Bàng Thành Lễ có ra vào thường xuyên hay không thì ông ấy cũng không biết."
Sau khi nói xong, Đường Hồng Nghiệp bỗng nhiên nhớ ra gì đó: "À, đúng rồi, chủ nhà nói lúc đó ông ấy nghĩ rằng nếu đã là họ hàng xa của Bàng Thành Lễ được mời tới du lịch, vậy thì chắc chắn quan hệ cũng không phải xa lạ gì. Ông ấy còn muốn nhân cơ hội này làm thân, thể hiện mình hào phóng, nên cố tình mua hoa quả đến gõ cửa phòng đó. Kết quả đi hai lần đều không có ai trả lời, gõ cửa sắp vỡ luôn mà vẫn không thấy ai phản hồi. Ông ấy còn nghĩ là Bàng Thành Lễ dẫn họ hàng đi chơi chưa về. Sau đó ông ấy cảm thấy lúc đó đến làm phiền cũng không hay nên cũng không tới nữa."
“Vậy nên ông ấy chỉ có thể chứng minh rằng Bàng Thành Lễ là người mượn phòng, và chính ông ta cũng là người đứng ra trả phòng, nhưng lại không thể chứng minh rằng trong những ngày đó, chính Bàng Thành Lễ và Chúc Phán Hương đã ở trong căn phòng đó.”
Hạ Ninh tổng kết lại những thông tin mà Đường Hồng Nghiệp vừa nói, và không khỏi cảm thấy có chút lo lắng: “Như vậy, chúng ta chỉ có thể dựa vào những chi tiết vụn vặt này để suy đoán rằng Bàng Thành Lễ và Chúc Phán Hương thực sự có khả năng tồn tại một mối quan hệ bất thường. Nhưng xét một cách nghiêm túc, điều này vẫn chưa thể coi là bằng chứng xác thực. Những chứng cứ chúng ta có thể kết nối với nhau là: Bàng Thành Lễ đã bí mật nhờ quan hệ để mua loại thuốc chuyên dùng cho việc phá thai bằng thuốc, lại còn cố ý lợi dụng mối quan hệ để mượn một căn hộ của bệnh nhân mà không cần đăng ký giấy tờ tùy thân. Nhân viên dọn dẹp phát hiện trong thời gian đó, rác thải từ căn hộ cho thuê ngắn hạn có chứa một lượng lớn khăn giấy dính đầy máu, v.v… Nếu kết nối tất cả những điều này lại với nhau, thoạt nhìn thì đúng là giống với kết luận mà chúng ta từng nghi ngờ trước đây, đó là Bàng Thành Lễ và Chúc Phán Hương có quan hệ nam nữ không đứng đắn, Chúc Phán Hương không may ‘trúng thưởng’, và hai người bọn họ đã bí mật dùng thuốc phá thai ở trong căn hộ thuê ngắn hạn đó. Nhưng thực tế thì tất cả những điều này chỉ là suy luận dựa trên các bằng chứng gián tiếp, cho nên vẫn chưa đủ sức thuyết phục. Nếu chúng ta muốn đi đến kết luận này thì vẫn có quá nhiều suy đoán chủ quan, còn những chứng cứ khách quan thì vẫn chưa đủ chặt chẽ. Thế này thì không ổn chút nào cả.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play