Sau khi nói xong, vợ Trương Kiến tự mình ngồi xuống sofa da thật trong phòng khách và bật TV lên xem. Hạ Ninh, Thang Lực và Đường Hồng Nghiệp bối rối nhìn nhau, thấy chủ nhà không mời chào gì thêm, bọn họ đành mặt dày ngồi xuống sofa trong phòng khách. Vợ Trương Kiến không nói gì, chỉ lặng lẽ xem TV, ba người bọn họ cũng im lặng yên tĩnh chờ Trương Kiến về. Trong phòng khách rộng lớn mặc dù có bốn người đang ngồi nhưng không một ai mở lời. Ngoài âm thanh phát ra từ TV thì chỉ còn tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ treo tường, khiến cho không gian càng trở nên tĩnh lặng hơn.
Ba người cứ ngồi đợi như vậy, ngoài việc thỉnh thoảng liếc nhìn nhau, bọn họ cũng không có gì khác để làm. Vợ Trương Kiến dường như cũng không thực sự xem TV. Khi thấy bọn họ đến, kênh TV đang chiếu một bộ phim truyền hình, nhưng giờ phim đã hết và bắt đầu phát các quảng cáo nhàm chán kéo dài cả đêm. Chất lượng hình ảnh thô ráp, nội dung lố bịch, với những "chuyên gia" diễn xuất hời hợt, miệng nói không khớp lời, đang giới thiệu một loại "thần dược" mới được phát triển. Vợ Trương Kiến vô cảm ngồi nhìn chằm chằm màn hình, dường như tâm trí của cô ta đã bay đến một nơi xa xôi, tựa như linh hồn đã rời khỏi cơ thể, chỉ còn lại một cái vỏ trống rỗng.
Hạ Ninh âm thầm quan sát vợ Trương Kiến, và không ngừng chú ý đến từng cử chỉ và biểu cảm nhỏ nhất của đối phương. Mặc dù ánh mắt của cô ta đa phần đều dán vào màn hình TV, nhưng cứ mỗi một hoặc hai phút thì cô ta lại nhanh chóng liếc nhìn lên chiếc đồng hồ treo tường phía trên TV. Mỗi lần như vậy, đôi môi cô ta lại vô thức mím lại, và hai hàng lông mày cũng nhíu chặt. Sau đó, cô ta thường hít thở sâu để cố gắng điều chỉnh cảm xúc và giữ vững sự bình tĩnh, mặc dù trạng thái này trông hơi gượng gạo và không tự nhiên chút nào.
"Con của cô không ở nhà sao?" Hạ Ninh đột nhiên lên tiếng sau khi thấy cô ta lại lén nhìn lên đồng hồ lần nữa, lúc này cô đang thử cố gắng bắt chuyện dù đối phương rõ ràng không muốn mở miệng.
Trương Kiến và vợ có một cô con gái năm nay đã được tám hoặc chín tuổi. Hạ Ninh biết điều này. Kể từ khi bọn họ bước vào căn nhà xa hoa này, ngoài âm thanh từ chiếc TV đang bật lớn và không hề có thêm tiếng động nào khác. Hạ Ninh đoán rằng đứa trẻ có thể không ở nhà, nên liều đoán thử để tạo cơ hội bắt chuyện với vợ Trương Kiến.
Vợ Trương Kiến không ngờ Hạ Ninh sẽ chủ động nói chuyện, dù hơi miễn cưỡng nhưng cô ta vẫn gật đầu: “Không ở nhà, con bé đến nhà ông bà chơi rồi, không muốn về, nói ở nhà chán quá.”
“Thật ra cô nên để bé ở nhà, có hai mẹ con làm bạn thì cũng đỡ cô đơn hơn. Hồi nhỏ, tôi cũng từng ở với mẹ khi cha tôi thường xuyên phải trực đêm ở cơ quan. Hai mẹ con thường ở nhà với nhau, nếu không thì chỉ còn lại một mình mẹ tôi, những lúc như thế bà ấy thường cảm thấy rất buồn.” Hạ Ninh cười nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play