Vở kịch náo loạn do mẹ con Quan Tâm dựng lên cuối cùng cũng đã khép lại. Thang Lực nãy giờ không nói câu nào, dường như việc vừa phải nói quá nhiều với mẹ con nhà họ Quan đã khiến anh tiêu tốn hết "hạn mức từ ngữ" trong ngày. Một lúc sau, Đường Hồng Nghiệp cũng đã trở lại với vẻ mặt phấn khởi, anh ta hào hứng thông báo với Hạ Ninh và Thang Lực rằng Quan Tâm và mẹ cô ta đã bị xử phạt hành chính, đồng thời còn bị ghi vào hồ sơ. Điều này khiến anh ta cảm thấy thấy rất hả hê, nhưng có một điều không được như ý cho lắm, đó là mẹ Quan kiên quyết không chịu đến xin lỗi Hạ Ninh trực tiếp. Bà ta lại gây náo loạn thêm một hồi nữa, khiến đồng nghiệp xử lý vụ việc cũng cảm thấy đau đầu không kém. Cuối cùng, bọn họ đành phải thỏa hiệp, và chấp nhận lời xin lỗi qua trung gian, sau khi đưa ra đề nghị như vậy mẹ Quan mới miễn cưỡng nhả ra được ba chữ “xin lỗi”.
Hạ Ninh thì không quá bận tâm đến lời xin lỗi của mẹ Quan. Không phải vì cô rộng lượng hay không chấp nhặt, mà vì cô luôn nghĩ rằng ba chữ “xin lỗi” là một tổ hợp ngôn từ rẻ mạt nhất. Thành ý không thể chỉ dựa vào ba chữ ấy để biểu đạt. Hay nói cách khác, sự hối lỗi cần được thể hiện bằng hành động, chứ không phải chỉ bằng những lời nói suông. Khi một người thực lòng hối hận về những lời nói hay hành động của mình, điều đó sẽ được thể hiện qua hành vi. Nếu chỉ là lời nói đầu môi, và không xuất phát từ tâm can, thì lời xin lỗi đó có hay không cũng chẳng quan trọng, vì nó chẳng mang ý nghĩa thực sự nào cả.
Về hành vi của Quan Tâm, Hạ Ninh không thể chấp nhận hay tiếp tục khoan nhượng. Tuy nhiên, cân nhắc đến công việc của bản thân và lập trường của Thang Lực, cô quyết định chỉ cần tránh chạm mặt hay tiếp xúc với họ trong tương lai, coi như nước sông không phạm nước giếng.
Sau khi Đường Hồng Nghiệp quay lại, Hạ Ninh liền kể cho anh ta nghe về chuyện “giả vờ ngã”. Sau khi nghe xong, anh ta liền cảm thấy có chút ngạc nhiên, vì thực sự anh ta không nhìn ra điều đó, còn tưởng rằng mẹ Quan đã đẩy Hạ Ninh ngã rất mạnh.
“Tôi làm vậy chỉ để trả đũa bằng cách của bọn họ thôi, nhưng thật không ngờ chuyện lại dẫn đến mức bọn họ bị phạt hành chính,” Hạ Ninh thành thật chia sẻ với Đường Hồng Nghiệp và Thang Lực. “Ban đầu tôi chỉ muốn dọa bọn họ một phen, để họ không dám tiếp tục làm loạn trong đồn cảnh sát nữa. Hy vọng sau này cũng không dám tự ý đến làm phiền công việc của chúng ta nữa. Không ngờ lại khiến bọn họ bị phạt như thế này!”
“Với cái kiểu mang con gái đến gây rối, lật ngược trắng đen, cãi lý cãi cùn cả buổi trời, chúng ta phạt bọn họ là đáng lắm.” Đường Hồng Nghiệp thờ ơ phẩy tay. Mặc dù anh ta không tiếp xúc nhiều với mẹ con nhà họ Quan, nhưng chỉ mới có một lần này đã khiến anh ta phải cảm thấy ngán ngẩm. Anh ta vừa nói vừa quay sang nhìn Thang Lực với ánh mắt đầy vẻ đồng cảm, và còn đưa tay vỗ vai anh: “Ông bạn, hồi nhỏ anh ở nhờ nhà bọn họ chắc khổ sở lắm hả?”
Thang Lực chỉ mỉm cười và không trả lời, hay cũng không phủ nhận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play