“Cô sang bên phải, tôi sang bên trái.” Thang Lực thấy Hạ Ninh đồng ý nhanh chóng thì cũng không muốn lãng phí thêm lời nói nào nữa, chỉ đơn giản giao phó một câu rồi liền quay người đi về phía bên trái, và bắt đầu đào ở bên cạnh bụi cây.
Hạ Ninh đi theo sự phân công của Thang Lực, và cũng bắt đầu dùng xẻng đào phần đất ở phía bên phải cái hố mà công nhân thi công vừa phát hiện thi thể nam khô quắc kia, cô vừa tìm kiếm quần áo của nạn nhân, vừa suy nghĩ tại sao Thang Lực lại chọn khu vực này để đào. Bởi vì cái hố nơi chôn thi thể chỉ sâu chưa tới một mét, có thể thấy vì lý do nào đó nên kẻ giết người đã không thể đào cái hố sâu hơn. Nếu suy đoán của Thang Lực đúng, thì chắc chắn là kẻ giết người không có lý do gì lại đào một cái hố nông như vậy để chôn thi thể, trong khi quần áo của nạn nhân lại được chôn trong một cái hố sâu hơn.
Dựa trên suy nghĩ này, Hạ Ninh không lãng phí quá nhiều sức lực vào việc đào hố, mỗi hố chỉ đào sâu khoảng nửa mét, nếu không tìm thấy gì thì tiếp tục tiến lên. Suốt quãng thời gian này, cả hai người đều chăm chú vào công việc của mình. Dù sao thì khu vực này khá rộng lớn, chỉ có hai người họ đang đào từng cái hố, đó thực sự là một công việc khó khăn. Mười cái hố đã được đào lên nhưng vẫn chưa thể tìm thấy gì, Hạ Ninh cảm thấy tay mình bắt đầu có dấu hiệu mỏi, cho nên cô bèn cắm xẻng xuống đất, và chống tay lên cán xẻng để nghỉ ngơi, đồng thời cũng quay đầu nhìn về phía Thang Lực. Thang Lực là một người đàn ông khỏe mạnh, thể lực của anh vốn tốt hơn Hạ Ninh, vì vậy mà lúc này anh vẫn còn đang đào hăng say. Tuy nhiên, xem ra anh chỉ mới đào được bốn, năm cái hố, mỗi cái đều sâu hơn của cô, do đó cũng tốn khá nhiều sức lực.
“Anh cần gì phải lãng phí sức lực của mình như vậy?” Hạ Ninh nói với Thang Lực, và khi bắt gặp ánh mắt không hiểu của anh, cô từ từ trình bày lý do của mình.
Thang Lực nghe xong thì có vẻ hơi bất ngờ, anh quay đầu nhìn sang bên phía Hạ Ninh với mười mấy cái hố nông, rồi lại nhìn về phía mình, sau đó khẽ gật đầu nhưng cũng không nói gì, sau đó anh quyết định từ bỏ cái hố sâu cuối cùng cũng không tìm thấy gì, rồi tiếp tục đào sang bên cạnh. Có vẻ như anh đã tiếp thu được lời khuyên của Hạ Ninh và cảm thấy có lý. - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T
Hạ Ninh nghỉ một chút rồi cũng tiếp tục đào. Từ nãy đến giờ cô đã suy nghĩ đến việc tại sao anh lại quyết định tìm kiếm ở khu vực này. Bỏ qua khả năng kẻ giết người xử lý quần áo theo cách khác mà không chọn cách chôn giấu, có khả năng là kẻ giết người đã vứt bỏ quần áo của nạn nhân ở gần đây. Mặc dù khu đất hoang này có diện tích khá lớn, nhưng xung quanh đây lại không có cây cối cao lớn nào để che đậy, cũng không có công trình xây dựng nào, mọi thứ trên khu đất hoang này đều trở nên rất rõ ràng. Nếu đào hố ở đây thì dấu vết đất bị lật lên sẽ rất dễ thấy, nếu thực sự có ai đó hiếu kỳ thì chắc chắn là sẽ gặp rắc rối lớn.
Vị trí mà kẻ giết người chôn thi thể rất gần với bụi cây, điều này giúp cho đất bị đào lên rồi đắp lại được bụi cây che đậy. Trừ khi nhìn từ phía bên ngoài của khu đất hoang, hoặc nếu không thì chỉ đi ngang qua trên đường, dù là xe hơi hay người đi bộ, thì cũng sẽ rất khó để nhận thấy đất phía sau bụi cây có bị lật lên hay không. Chờ qua một khoảng thời gian, dù là mùa đông bị bao phủ bởi tuyết hay là mùa xuân, mùa thu, mùa hè cỏ dại có mọc lại nơi đó, thì dấu vết ban đầu sẽ bị che khuất và rất khó để bị phát hiện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play