Thang Lực nghe cô nói vậy thì im lặng nhìn cô rồi khẽ gật đầu, sau đó anh xuống xe đi về phía siêu thị nhỏ. Không lâu sau, anh đã mua được một vài món ăn tiện lợi có thể giúp no bụng, không biết có phải do nghe câu nói đùa của Hạ Ninh hay không, mà anh thật sự không mua thịt bò khô cho cô, thậm chí ngay cả các sản phẩm từ thịt khác cũng không mua.
Hạ Ninh cũng cảm thấy điều này khá hợp ý. Đây là lần đầu tiên cô đối mặt gần gũi và trực tiếp với một thi thể chết không bình thường. Mặc dù không đặc biệt máu me kinh dị, nhưng vẫn mang lại cảm giác rất không thoải mái. Pháp y Lưu nói rằng cô không ói ra tại chỗ đã coi như là anh hùng giữa các cô gái rồi, câu nói này chắc chắn có phần an ủi bản thân, nhưng trong một nghĩa nào đó cũng coi như là sự thật, Hạ Ninh cảm thấy có lẽ trong vài ngày tới cô sẽ chỉ muốn ăn chay.
Tuy nhiên, rất nhanh cô nhận ra Thang Lực cũng ăn giống như mình, ngay cả một cái xúc xích cũng không mua, điều này làm cho Hạ Ninh cảm thấy hơi kỳ lạ. Khi ở thành phố C, những cảnh sát hình sự mà cô đã gặp đều là những người không thể sống thiếu thịt. Điều này cũng không có gì lạ, bởi vì công việc này vốn đòi hỏi sức lực và năng lượng nhiều, hơn nữa, bọn họ đều là những thanh niên trai tráng đang ở độ tuổi hai mươi, ba mươi. Theo quan sát của Hạ Ninh, tình hình ở thành phố A cũng không khác nhiều, các đồng nghiệp nam trong đội cảnh sát hình sự đều là những người yêu thích thịt, bao gồm cả Thang Lực, nhìn thấy anh ăn chay như vậy thật sự là lần đầu tiên.
“Chắc hôm nay anh ăn chay hả? Trước đây chẳng phải là dù không ăn cơm thì anh cũng phải ăn chút đồ mặn gì đó sao?” Hạ Ninh tự nhận mình có khả năng quan sát không tệ, trong khoảng thời gian cùng làm việc với Thang Lực, cô đã lưu ý đến một số sở thích của anh, và chuyện không thích đồ ngọt nhưng lại thích đồ mặn là một trong số đó. Siêu thị mà anh vừa đến mua đồ có quy mô cũng khá, bình thường bọn họ cũng thỉnh thoảng ghé vào đó để mua đồ ăn, Hạ Ninh biết có thể mua mì ăn liền ở đó, với lại siêu thị cũng có chuẩn bị nước nóng cho khách hàng nấu mì.
Thang Lực nhìn gói bánh quy trong tay mình và cười cười không nói gì.
Hạ Ninh đột nhiên liên tưởng đến gì đó, trong lòng cô bỗng nhiên nảy sinh một suy đoán: “Đừng nói là anh vì tôi vừa thấy thi thể khô quắc, chắc chắn là mấy ngày tới tôi  nhìn thấy thịt sẽ cảm thấy không thoải mái nên mới không mua thịt đấy nhé?” - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T
Thang Lực không xác nhận cũng không phủ nhận, anh chỉ lặng lẽ giải quyết phần bánh quy của mình. Hạ Ninh thấy phản ứng của anh như thế thì nghĩ thầm mình đã đoán đúng, cho nên cô liền mỉm cười và nói: “Vậy cảm ơn anh đã thông cảm!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play