“Căn nhà được chuyển nhượng cho anh vào lúc nào?” Thang Lực liếc nhìn về phía cửa phòng bệnh khép hờ phía sau Trương Tín Đạt, mơ hồ có thể thấy đó là một phòng bệnh đơn, trên giường bệnh có một người đàn ông khoảng bảy mươi tuổi, có vẻ như là đang ngủ thiếp đi, bên cạnh giường còn có một người phụ nữ trung niên cùng độ tuổi với Trương Tín Đạt đang ngồi trên ghế trông chừng ông cụ.
“Cách đây khoảng hai năm, sao vậy? Chẳng lẽ căn nhà đó có vấn đề gì sao?” Sau khi trả lời câu hỏi của Thang Lực, Trương Tín Đạt không nhịn được nữa liền hỏi ra thắc mắc mà mình luôn kìm nén từ nãy đến giờ.
Hạ Ninh đưa mắt nhìn sang Thang Lực, nhưng Thang Lực chỉ nhẹ nhàng gật đầu, sau đó Hạ Ninh liền thông báo ngắn gọn cho Trương Tín Đạt biết về việc cảnh sát đã phát hiện có nhiều vết máu đáng ngờ trong căn nhà. Sau khi nghe xong, Trương Tín Đạt tỏ ra vô cùng sốc. Anh ta vội vàng quay lại nhìn vào trong phòng bệnh, thấy người bên trong không nghe rõ cuộc trò chuyện bên ngoài, anh ta bèn ra hiệu cho Thang Lực và Hạ Ninh theo anh ta sang một bên để tiếp tục cuộc nói chuyện, chẳng mấy chốc bọn họ đã nhanh chóng rời khỏi trước cửa phòng bệnh.
“Xin lỗi, ban đầu tôi không nghĩ chuyện lại nghiêm trọng đến vậy. Tôi còn tưởng căn nhà tình cờ bị phát hiện có vấn đề gì đó, cho nên mới nói chuyện một cách hời hợt, nhưng tôi không ngờ lại là một chuyện nghiêm trọng như thế…” Có vẻ như anh ta bị sự thật mà Hạ Ninh vừa nói dọa cho sợ hãi: “Sức khỏe của cha vợ tôi không tốt lắm, cứ bệnh tật triền miên, vợ tôi đã gần như căng thẳng đến nỗi không thể chịu thêm cú sốc nào được nữa, trái tim của cô ấy vốn đã không tốt, hiện giờ sức khỏe rất kém, tôi sợ cô ấy nghe thấy lại suy nghĩ linh tinh. Sao trong căn nhà tôi mua lại xảy ra chuyện như vậy được chứ? Ý của các người là những vết máu đó chắc chắn đã có từ khi căn nhà về tay tôi, có đúng không? Việc này tôi hoàn toàn không biết, nếu không thì tôi đã không đồng ý nhận một căn nhà như vậy để trừ nợ, đó chẳng phải là tự chuốc lấy phiền phức cho mình sao.”
“Đừng quá lo lắng.” Hạ Ninh cười nói: “Chúng tôi đến tìm anh chỉ là để tìm hiểu thêm về tình hình mà thôi. Người đã dùng căn nhà để trả nợ tên là gì? Anh có còn liên lạc được với anh ta không? Khi căn nhà ở trong tay anh ta, nó là căn nhà mới hay anh ta cũng chỉ nhận từ người khác rồi chuyển nhượng lại?”
“Cái này tôi cũng không biết. Tôi chỉ biết lúc trước anh ta không ở căn nhà đó nên đã cho người ta thuê, sau đó khi anh ta không trả được nợ của tôi nữa, nên anh ta đã lấy lại nhà và chuyển nhượng cho tôi để trừ nợ. Trước đó anh ta chỉ mua được căn nhà, có hợp đồng mua bán và chứng từ thanh toán đầy đủ, chỉ là vẫn chưa chính thức làm sổ đỏ, nên tôi đã cùng anh ta đi làm sổ đỏ. Lúc đó tôi đâu có nghĩ nhiều như thế đâu, ôi, tôi đã sơ suất rồi!” Trương Tín Đạt mang theo vẻ mặt lo lắng nói với Hạ Ninh, dường như là anh ta đang sợ mình bị lôi vào rắc rối.
“Vậy… tên của anh ta là gì?” Hạ Ninh thấy Trương Tín Đạt quên trả lời câu hỏi quan trọng nhất của mình nên liền lên tiếng nhắc nhở. - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play