"Bác ơi, vậy bác có quen biết cái người đã thuê cái nhà để xe này không ạ? Hay có biết anh ta tên là gì và làm nghề gì không?" Hạ Ninh vừa nghe thấy vậy thì liền biết ngay rằng quả thực ông cụ này có thể đang nắm giữ chút thông tin gì đó, thế nên liền vội vàng tranh thủ hỏi han thêm.
"Cái đó thì tôi lại không rành, bởi vì tôi chưa từng nói chuyện với người đó bao giờ." Ông cụ xua xua tay, rồi mang theo vẻ mặt đầy tò mò hỏi lại: "Mà có chuyện gì thế? Cái người đó có phải là tội phạm đang bị truy nã gì không đấy? Thật ra thì trước đây tôi cũng đã từng có chút nghi ngờ rồi. Các cô cậu thử nghĩ xem, người bình thường tử tế ai lại không thuê một căn nhà đàng hoàng mà ở, mà lại cứ nhất quyết phải chui rúc vào trong cái nhà để xe chật chội này làm gì cơ chứ! Chỉ cần nhìn qua một cái là đã thấy có gì đó không ổn rồi!"
Lời này của ông cụ ít nhiều gì cũng mang theo một chút hương vị của kiểu "vuốt đuôi theo sấm", có điều may mắn là mục đích chính của chuyến đi này của Hạ Ninh và mọi người cũng không phải là thực sự muốn tìm cho bằng được chính bản thân Diệp Mậu Tài, mà chẳng qua chỉ là muốn dò la xem xét xem trong khoảng thời gian Diệp Mậu Tài lẩn trốn ở khu vực này, anh ta đã từng làm những chuyện gì mà thôi. Chính vì vậy, nếu như ông cụ này có thể cung cấp được chút ít tình hình nào đó thì vẫn sẽ rất có ích cho công tác điều tra của bọn họ.
"Bác ơi, bác có thể dò hỏi giúp chúng cháu phương thức liên lạc của chủ nhân của nhà để xe này được không ạ? Chúng cháu muốn liên lạc với chủ nhà một chút để hỏi thăm thêm về tình hình của cái người đã từng thuê nhà đó." Đường Hồng Nghiệp đang ở bên cạnh cũng lựa lời xen vào đúng lúc.
"Thế thì các cô cậu không cần phải hỏi ông ấy làm gì nữa cho mất công đâu. Cái gia đình đó tôi đều quen biết cả, vì đều là hàng xóm láng giềng cũ ở đây cả rồi. Cả nhà họ đã chuyển đi nơi khác sinh sống từ lâu lắm rồi. Nguyên nhân chủ yếu là vì cậu con trai của họ rất có chí làm ăn nên đã tạo dựng được chỗ đứng vững chắc ở trên thành phố lớn. Cách đây hai năm trước, nhà họ lại mới có thêm một đứa cháu nhỏ nữa, thế là hai ông bà già ở nhà cũng không còn ngồi yên được nữa, liền khăn gói chạy lên đó để phụ giúp chăm sóc cháu nhỏ. Nhà cửa ở đây thì đều nhờ cả vào người thân trông nom giúp đỡ. Cái nhà để xe này vì để không cũng chẳng có tác dụng gì, cho nên có thể cho thuê được, chứ còn nhà ở thì người ta nhất quyết không cho thuê đâu, nói là cũng chẳng thiếu thốn gì chút tiền thuê nhà đó, sau này nếu có chán cảnh sống ở thành phố lớn rồi thì vẫn còn phải quay về đây để tìm bạn bè cũ cho vui cửa vui nhà nữa chứ." Ông cụ từ tốn kể lại. "Mà cái người thân của nhà họ ấy à, bản thân công việc cũng bận rộn lắm, thế nên không có chuyện gì thì cũng chẳng mấy khi mò đến đây đâu, chỉ khi nào có việc cần thì mới qua một chuyến mà thôi. Chẳng hạn như cái hồi mà cái người mà các cô cậu đang muốn hỏi thăm ấy thuê cái nhà để xe này, người thân của họ cũng chỉ đến đúng một lần duy nhất vào lúc làm thủ tục cho thuê, rồi sau khi người đó chuyển đi rồi thì lại qua thêm một lần nữa để dọn dẹp vệ sinh qua loa một chút, ngoài ra thì chẳng thấy đến thêm một lần nào nữa. Nói thật với các cô cậu nhé, tôi còn đến đây thường xuyên hơn ấy chứ! Hồi đó tôi cứ luôn cảm thấy không yên tâm về cái người này, lúc nào cũng thấy hắn ta cứ lén lén lút lút, mờ ám kiểu gì ấy. Vẫn là cái câu nói cũ mà tôi đã nói lúc nãy thôi, một người bình thường tử tế ai lại không ở nhà cao cửa rộng mà lại chạy đến đây thuê một cái nhà để xe chật chội mà ở làm gì cơ chứ! Cái chỗ đó mùa đông thì lạnh thấu xương, còn mùa hè lại nóng như thiêu như đốt, căn bản là không có cách nào để mà ở được cả! Tôi dám chắc là có vấn đề, thậm chí là có vấn đề rất lớn nữa đấy!"
"Người đã từng ở đây lúc đó có phải là có dung mạo như thế này không ạ?" Thang Lực lấy ra hình của Diệp Mậu Tài đưa cho ông cụ xem và nhờ ông cụ giúp nhận dạng một chút. Tấm ảnh này là dựa vào những thông tin do Miêu Viễn cung cấp, rồi thông qua hệ thống lưu trữ hộ tịch mà lấy ra được. Dựa theo thời gian cập nhật của hệ thống thì tấm ảnh này cũng đã chụp cách đây khoảng chừng bốn năm năm rồi. Tuy rằng cũng không phải là ảnh chụp gần đây nhất, nhưng đối với một người mới ngoài hai mươi tuổi mà nói, từ lúc mười bảy mười tám tuổi cho đến bây giờ, dung mạo có lẽ cũng sẽ có một chút thay đổi nhất định, dù vậy cũng không biến đổi đến mức hoàn toàn trở nên khác lạ, không thể nhận ra được, cho nên hẳn là cũng không khó để mà tiến hành nhận dạng.
Ông cụ nhận lấy tấm ảnh rồi cẩn thận xem xét một lượt, sau đó ông ấy liền gật đầu rất quả quyết: "Đúng rồi, đúng rồi! Không sai vào đâu được đâu! Chính là cái thằng nhóc này đây! Hồi đó tôi đã luôn cảm thấy không yên tâm về nó rồi. Các cô cậu cũng thấy đấy, khu dân cư này của chúng tôi cũng có hơi cũ kỹ một chút rồi. Cái lợi của nó là hàng xóm láng giềng ở đây ai cũng quen biết nhau cả, thân thiết lắm, có chuyện gì thì cũng dễ dàng mà tương trợ lẫn nhau, người lạ cũng không có nhiều. Thật sự là nếu có một nhân vật khả nghi nào đó xuất hiện thì chúng tôi cũng rất dễ dàng chú ý tới, rồi kịp thời giám sát các kiểu. Nhưng mà nó cũng có một cái hại, đó là khu dân cư này của chúng tôi đã cũ quá rồi, ban quản lý cũng chẳng buồn quan tâm cho tử tế nữa. Các cô cậu xem đấy, người ra người vào cứ tự do tùy tiện, trước đây đã từng có một hộ gia đình bị trộm vào nhà rồi, chính vì thế chúng tôi mới phải tự mình tổ chức ra một nhóm những ông bà già 'gừng càng già càng cay', những người đã về hưu rồi chẳng có việc gì làm, thời gian thì lại có thừa, để làm giám sát viên an ninh, chỉ là để nếu có chuyện gì đó không ổn xảy ra thì có thể nhanh chóng gọi điện thoại báo cảnh sát ngay! Cái khu vực này là do tôi phụ trách tuần tra mỗi ngày, cho nên cái người trong ảnh này này, tôi đã để ý nó từ lâu lắm rồi. Lúc đầu thì chỉ sợ nó làm chuyện gì đó xấu xa, bậy bạ, sau đó cũng chẳng thấy nó có động tĩnh gì, cuối cùng thì nó cũng chuyển đi mất, lúc đó tôi mới thực sự thở phào nhẹ nhõm được một hơi. Không ngờ rằng mới được bao lâu đâu cơ chứ, còn chưa đầy mấy tháng mà các cô cậu đã tìm đến tận đây rồi. Xem ra thì cái thằng nhóc này chắc hẳn là đã gây ra chuyện gì đó ở một nơi khác cho nên mới phải chạy đến đây thuê cái nhà để xe này ở, chắc là muốn lẩn trốn đúng không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play