Tô Minh Nguyệt đứng sau cánh gà, kéo ra một khe nhỏ, nhìn lên Tô Cẩm đang chăm chú đàn piano trên sân khấu, vô thức cắn chặt môi, mắt chứa đầy không cam lòng.
Cô ta cực kỳ ghen tỵ, tại sao ông trời cho Tô Cẩm vẻ ngoài tốt như thế, còn cho cô thiên phú nghệ thuật đỉnh cao nữa?
Trong lòng Tô Minh Nguyệt oán hận, lại không có chỗ trút, kìm nén đến suýt đau tim. Cô ta như bức ép bản thân, xem đến khi Tô Cẩm đàn xong, mới lui lại khi người khác ra hiệu.
Bản nhạc kết thúc, đèn được mở lên, cô còn xem nữa sẽ rất dễ bị phát hiện.
Nhưng dù không thấy cảnh tượng trên sân khấu, Tô Minh Nguyệt vẫn có thể nghe thấy tiếng vỗ tay vang dội truyền tới, quanh quẩn trong hội trường rất lâu không tản đi.
Động tĩnh đó thực sự không nhỏ, người trong hậu trường cũng nhỏ giọng bàn tán.
"Oa, tiếng vỗ tay kìa, chắc là lớn nhất trong số các tiết mục đúng không? Quả không hổ là hoa khôi trường học."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT