Cổ tay Trình Cảnh Di khẽ dùng sức, hắn thấp giọng dỗ dành: “Ai nói gì bên tai nàng à? Ta sẽ lôi hết đám nô tài chó chỉ biết khua môi múa mép đó ra ngoài chém. Ta có nàng và Chi Ngộ là đủ rồi, những người khác ta chướng mắt.”
Nỗi phiền muộn trong lòng Triệu Quy Nhạn thoáng vơi đi phần nào, nàng nắm bàn tay bên hông mình, nghiêm túc hỏi: “Vậy vì sao ngài luôn thả cho Chi Ngộ chơi đùa? Nhóc là trữ quân, nhiều chuyện không thể theo ý nhóc, nên rèn luyện ngay từ nhỏ, tương lai mới không vất vả quá.”
Nụ cười trên mặt Trình Cảnh Di hơi cứng đờ, nhưng rồi hắn lo lắng Hoàng hậu nhỏ của mình sẽ nghĩ nhiều, đành nặng nề thở dài: “Vì nhóc sẽ không nhỏ mãi. Nếu gánh vác quá nhiều trách nhiệm không nên có ở độ tuổi này, tương lai về sau, có lẽ nhóc sẽ tiếc nuối, thậm chí oán hận, vì sao với tư cách là phụ mẫu, lúc trước ta với nàng lại ép buộc nhóc như vậy.”
Sắc mặt Triệu Quy Nhạn trầm xuống, nỗi nghi ngờ trong lòng trở nên rõ ràng hơn.
Có lẽ ngay từ thuở bé Trình Cảnh Di đã bị Tống Thái hậu kiểm soát chặt chẽ, nên hắn mới hình thành tính cách lạnh nhạt và trưởng thành sớm như thế.
Trình Cảnh Di ôn hòa nói: “Chi Ngộ là con của ta và nàng, sao ta có thể không yêu thương nhóc? Ta chỉ ước gì có thể tặng cho nhóc tất cả mọi điều tốt đẹp nhất trên đời này thôi.”
Hắn không thường xuyên nói mấy lời tình cảm lộ liễu như vậy, chỉ khi có riêng hai người trên giường, Trình Cảnh Di mới có thể thả lỏng bản thân, không ngừng nói lời ngon tiếng ngọt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play