“Quay lại rồi, quay lại rồi.”

Tiểu Khánh bê hai chén hoành thánh bay nhanh như tia chớp xông thẳng vào tầng ba của Tứ Hỉ Lâu.

Sư phụ Chu cùng chưởng quầy đều ngồi đợi ở bên trong.

Tiểu Khánh vừa bước vào cửa, hai người đã ngửi thấy một mùi hương thơm tươi mát.

Đôi mắt chưởng quầy lập tức sáng lên, Chu sư phụ lại khịt mũi coi thường. “Chỉ cần cho tôm và rong biển để thêm độ tươi mà thôi, hầu như nhà nào cũng làm hoành thánh theo cách này.”

Tiểu Khánh không nói câu nào mà thả chén xuống rồi mang muỗng lại.

Chưởng quầy nhận lấy, vội múc một chiếc hoành thánh bỏ vào miệng, lập tức cảm nhận được sự mềm mại trơn mịn của da hoành thánh, lại nhẹ nhàng cắn một cái, nước sốt nhân thịt lập tức trào ra mang theo hương vị thơm ngọt tươi mát xông thẳng lên đỉnh đầu.

“Hưm! Thật sự thơm ngon”. Ông không khỏi cảm thán.

Chu sư phụ đứng bên cạnh nửa tin nửa ngờ, cũng ăn một miếng.

Một lúc lâu sau, ông ta vẫn không nói câu nào, giống như nhắm mắt để cảm nhận hương vị tươi ngon này.

Tiểu Khánh cảm thấy tự hào khó hiểu, hắn nhịn không được hỏi, “Chu sư phụ cảm thấy hoành thánh này thế nào?”

“Da mỏng, nhân nhiều, ngoại trừ tôm với rong biển bình thường, còn có một mùi vị tươi ngon khác” Chu sư phụ mở mắt ra, cũng không sợ nóng mà trực tiếp múc một cái hoành thánh đặt ở lòng bàn tay, nhẹ nhàng xé ra, gật gật đầu, “Tiểu nương tử này có chút khéo léo, nhân hoành thánh cho thêm hành tây, làm tăng độ đậm đà của nước sốt, lại làm nhân thịt bớt ngấy, chén hoành thánh này… Quả thực không tồi.”

Chưởng quầy ở bên cạnh vuốt râu, “Vậy bột gia vị này, ông có phải cũng nên thử một chút không? Nếu đúng như lời Tiểu Khánh nói, hoành thánh tươi ngon là nhờ bột gia vị, vậy bột gia vị này… cũng thật khó lường.”

Chu sư phụ cau mày, gật gật đầu.

Bọn họ đã mua phương pháp làm thịt kho cách đây vài ngày, mấy chi nhánh của Tứ Hỉ Lâu đều làm một chút để bán thử, kết quả chưa đến một canh giờ đã bị tranh cướp hết sạch, chủ nhân rất tán thưởng việc này, còn hứa hẹn tương lai cho bọn họ trở về cửa hàng chính ở huyện Tà Dương.

Nếu lần này có thể thành công thu mua bột gia vị, thì việc hai người trở về cửa hàng chính là chuyện ván đã đóng thuyền.

“Ta sẽ đi làm ngay.” Chu sư phụ không hề do dự, cầm bọc gia vị đi ngay vào nhà bếp.

Không đến một lúc, ông quay trở lại với ba đĩa thức ăn quen thuộc.

Chưởng quầy cầm đũa gắp một ngụm, gật gật đầu, lại đổi món ăn khác, lại gật đầu.

“Thế nào?” Chu sư phụ vội vàng hỏi, sớm quên ban đầu ông còn khinh thường bột gia vị này.

“Quả thật khiến hương vị thơm ngon hơn, ngon, ăn rất ngon.” Chưởng quầy gật gật đầu, đột nhiên nhìn về phía Tiểu Khánh, “Nhanh lên, nhanh đi đến quầy hàng giữ tiểu nương tử ấy lại, hôm nay ta nhất định phải có được bột gia vị này!”

...

Món hoành thánh hôm nay vẫn cháy hàng rất nhanh, chưa đến giờ cơm đã bán hết.

Kiều Liên Liên thu thập tàn cuộc, bảo hai đứa lớn đếm tiền thu được.

“Mẹ, tổng cộng bán được 530 văn.” Cố Thành tính một cách dễ dàng.

Kiều Liên Liên gật đầu, mấy mẹ con tiếp tục dọn dẹp, xếp chén đĩa, thu bàn ghế, đến rác cũng dọn sạch sẽ.

“Mẹ, sao chúng ta còn chưa đi?” Cố Thước có chút mê mang hỏi.

Sao mẹ còn chưa đi tìm xe lừa, hôm nay không trở về sao?

Kiều Liên Liên sờ đầu nàng, còn chưa kịp nói liền nghe thấy tiếng thở dồn dập, một thanh niên trẻ tuổi mặc áo xám cầm hai cái chén chạy đến trước mặt nàng, “Tiểu nương tử, ta mang chén tới trả.”

Cuối cùng cũng đã đến rồi!

Khóe miệng Kiều Liên Liên hơi gợi lên, lại thật mau che lại cảm xúc, xoay người, vẻ mặt bình tĩnh “Cứ để xuống đấy là được.”

Sau đó quay sang Cố Thành nói “Đi tìm xe lừa, chuẩn bị về nhà.”

“Chờ, chờ, chờ chút đã.” Tiểu khánh vội vàng, hấp tấp nói, “Tiểu nương tử, chưởng quầy của chúng ta tìm cô nói chuyện.”

“Chưởng quầy của các ngươi?” Kiều Liên Liên tỏ ra kinh ngạc, “Có chuyện gì sao?”

“... Tóm lại, cô đi thì sẽ biết.” Tiểu Khánh không biết có nên đem chuyện mình nhặt được bột gia vị nói ra hay không, quyết định ậm ừ, “Chưởng quầy của chúng ta đang ở Tứ Hỉ Lâu đợi cô.”

Kiều Liên Liên tự hỏi một lúc lâu, rồi trong ánh mắt đáng thương vô cùng của Tiểu Khánh gật đầu.

Tầng ba Tứ Hỉ Lâu.

Hai ngày trước Kiều Liên Liên mới ở đây bán phương pháp làm thịt kho, hôm nay nàng đã lại ngồi ở nơi này.

“Kiều nương tử, chúng ta lại gặp nhau rồi.”

Chưởng quầy chính là một lão cáo già, vừa mở miệng vội lôi kéo tình cảm, “Lần trước cô bán cho ta cách làm thịt kho, ta vừa nhìn đã biết cô không phải người thường, không nghĩ tới chỉ có mấy ngày đã lại làm ra món hoành thánh mỹ vị, thật khiến người ta khâm phục.”

“Chỉ là làm buôn bán nhỏ nuôi gia đình thôi.” Kiều Liên Liên mặt không thay đổi nói.

“Hoành thánh cô làm này thực sự vô cùng tươi ngon, không biết Kiều nương tử có bí phương gì, làm ta tò mò đến cồn cào.”Chưởng quầy quyết theo đuổi đến cùng.

“Đã nói là bí phương, chưởng quầy cũng chỉ có thể tò mò chút thôi.” Kiều Liên Liên ngoài cười nhưng trong không cười nói.

Vẻ mặt tươi cười của chưởng quầy Tứ Hỉ Lâu dần biến mất.

Hắn coi như đã hiểu rõ, Tiểu nương tử trước mắt tuổi không lớn nhưng đầu óc vô cùng thông minh, vòng vo với nàng thì không có tác dụng gì.

Chưởng quầy châm chước một chút, dứt khoát nói thẳng “Tứ Hỉ Lâu coi trọng phương pháp làm hoành thánh của cô, chính là cái tạo ra hương vị thơm ngon kia, cô ra giá đi, chúng ta cùng nhau thương lượng.”

“Ra giá?” Kiều Liên Liên nhướng mày.

Lần trước bị Vân Tịch Lâu đánh gãy kế hoạch nên không có sự chuẩn bị trước chỉ có thể đem phương pháp làm thịt kho bán ra.

Nhưng bây giờ thì khác.

Đây là kế hoạch nàng bày ra, cá là nàng câu tới, làm sao có thể dễ dàng buông tha như vậy.

Nói thẳng ra là Kiều Liên Liên không muốn làm đứt một lần.

Nàng là muốn một cái có thể duy trì nguồn thu nhập lâu dài cho gia đình.

“Thật ngại quá chưởng quầy, phương pháp điều phối này là bí quyết gia truyền, ta không bán.” Kiều Liên Liên trên mặt mỉm cười nhưng lại cự tuyệt không chút nào lưu tình.

Chưởng quầy dừng tay, hơi cau mày,bột gia vị này ông nhất định phải có được, nhưng đối phương lại khăng khăng không muốn bán phối phương, chẳng lẽ lại muốn ông học chưởng quầy Vân Tịch Lâu?

Vậy thì ông sẽ thành dạng người gì?

Chưởng quầy lắc đầu thở dài nói “Ta không muốn làm những việc dơ bẩn đối với cô, nhưng thật lòng muốn bột gia vị này, mong rằng cô sẽ suy nghĩ cặn kẽ, bởi ta không làm không có nghĩa rằng người khác sẽ không làm.”

Đây cũng coi như là lời từ tận đáy lòng.

Rốt cuộc có vết xe đổ của Vân Tịch Lâu, ai biết bột gia vị sau khi bị người khác biết được, họ sẽ làm ra những cái gì.

“Ta cũng nghĩ tới những cái đấy, cho nên cũng không tính toán bán hoành thánh.”Kiều Liên Liên có chút kinh ngạc, chưởng quầy Tứ Hỉ Lâu này coi như làm người chính trực,vậy nên nàng cũng không cố kỵ mà lựa chọn nói thẳng ra “Ta tính toán bán bột gia vị này, chưởng quầy nếu muốn mua, ta có thể chỉ bán cho Tứ Hỉ Lâu.”

“Bán… Bột gia vị?” Chưởng quầy trong lòng kinh ngạc.

Chờ phân tích rõ lại cảm thấy bội phục cô nương họ Kiều này.

Đúng là quăng cần xa câu cá lớn, thật là một nữ nhân thông minh.

“Cô thật không chịu bán cách làm này?” Ông xác nhận lại lần cuối.

“Không bán.” Kiều Liên Liên trả lời chắc nịch.

“Được!” Chưởng quầy vỗ bàn một cái: “Ta đây sẽ mua bột gia vị của cô, chúng ta cùng thương lượng giá cá.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play