Edit: Min
Mấy ngày nay Thẩm Hoài Chi đều rời nhà từ sáng sớm, đến tận tối muộn mới trở về, đây vẫn là lần đầu tiên y cẩn thận quan sát mái nhà mới của mình. Những mảnh ngói xanh xám xếp ngay ngắn, gọn gàng, so với lớp cỏ tranh trước đây, dù có dọn dẹp thế nào cũng không tránh khỏi vẻ lộn xộn, quả thực khác biệt một trời một vực. Khó trách mọi người lại vui mừng đến vậy, ngay cả nương của y cũng nghĩ đến chuyện ăn mừng.
Nói là ăn mừng, kỳ thực Tống Tầm Xuân cũng chẳng làm món gì cầu kỳ, chỉ đơn giản nấu một nồi canh mì vụn. Nhưng lần này dùng toàn bộ bột mì trắng tinh, đến cả nước canh cũng trắng ngần, thoang thoảng hương thơm thanh nhẹ của lúa mạch. Dù là cho thêm đường hay muối đều ngon miệng, thậm chí không nêm nếm gì cũng đã đủ ngon rồi.
Tống Tầm Xuân nấu hẳn một nồi lớn, cả nhà ăn no đến căng bụng. Dù việc sửa mái nhà không thể so sánh với xây một căn nhà mới hoàn toàn, nhưng ăn uống xong xuôi, ai nấy vẫn trở về phòng, nhóm lửa sưởi ấm.
Lửa vừa bén, Lâm Việt đã nhanh chóng chui lên giường, nằm cuộn tròn trong chăn. Ánh lửa ấm áp hắt lên bốn phía, tiếng củi cháy tí tách vang lên, khiến mùa đông giá lạnh cũng dường như trở nên dịu dàng hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT