Edit: Min
 
Cuối thu chạm ngõ, mặt trời lặn ngày một sớm hơn. Để học trò có thể về nhà trước khi trời tối, Thẩm Hoài Chi quyết định cho tan học sớm hơn. Bởi vậy, thời gian nghỉ trưa cũng bị rút ngắn, tính ra chỉ vỏn vẹn nửa canh giờ. Dùng bữa xong, nghỉ ngơi chốc lát, buổi học chiều lại bắt đầu ngay. 
Do ở trong thôn, mỗi ngày Thẩm Hoài Chi đều về nhà ăn cơm. Cơm nước xong lại vội vàng chép sách. Đợi khi buông bút xuống, y lập tức trở lại tư thục. 
Hôm nay Lâm Việt tới đón, nên bước chân của Thẩm Hoài Chi không còn vội vàng như mọi khi, vừa ra khỏi từ đường, y đã quay đầu hỏi: “Hôm nay  sao lại tới thế? Hơn nữa, còn về sớm hơn thường ngày?” 
Lâm Việt giơ rổ trong tay lên, ra hiệu một chút rồi đáp: “Hôm nay sinh ý không tệ, chưa tới hai canh giờ, điểm tâm đã bán gần hết. Trở về sớm, nên ta tiện đường tới chờ huynh cùng về nhà ăn cơm.” 
Nghe vậy, Thẩm Hoài Chi cười đến nheo cả mắt, rồi nói tiếp: “Ta vốn định gọi cả Lâm Dương về cùng ăn, nhưng đệ ấy xách đồ xong liền chạy mất, nói thế nào cũng không chịu đi. Lần tới em khuyên đệ ấy một chút, lương khô vừa khô vừa cứng, chi bằng về nhà ăn bữa cơm nóng hổi còn hơn.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play