Edit: Min
 
Ra ngoài làm khách, Lâm Việt chủ yếu làm những món điểm tâm có hương vị thơm ngọt. Có bánh hoa quế tỏa mùi hương dịu nhẹ, bánh đậu đỏ mềm mịn như tơ lụa, còn có bánh xốp bí đỏ. Dù đã vào cuối thu, nhưng ban ngày vẫn còn khá oi bức, điểm tâm để lâu dễ hỏng, nên số lượng làm ra cũng không quá nhiều. 
Ngoài điểm tâm, Tống Tầm Xuân còn chuẩn bị một ít gạo, mì sợi và thịt khô, thêm vài xấp vải. Ban đầu bà định may y phục, nhưng đã nhiều năm không gặp, không biết bây giờ vóc dáng Vân Sơ thế nào, nên đưa vải thẳng cho tiện. 
Hôm nay, Thẩm Chính Sơ rõ ràng có chút nôn nóng. Sáng sớm đã tỉ mỉ tỉa râu, còn thay bộ y phục, rồi kéo Tống Tầm Xuân hỏi: “Bộ này thế nào? Nhìn có tinh tươm không? Trông có không ổn trọng không?” 
Bộ y phục này là mới may, màu lam nhã nhặn. Trước đây, Thẩm Chính Sơ luôn cảm thấy màu sắc này quá đơn điệu, chưa từng mặc qua lần nào. 
Hôm qua, Tống Tầm Xuân vẫn còn kiên nhẫn, cũng hiểu tâm trạng lo lắng của ông, nhưng sau khi bị kéo đi chuẩn bị suốt cả đêm, bà bắt đầu mất kiên nhẫn, không phản bác, chỉ cười nhạt rồi nói: “Bây giờ mới biết sốt ruột à? Lúc trước bảo ông cứ thoải mái, hào phóng mà đến gặp đệ ấy thì không chịu, giờ đã 10 trôi qua, lo lắng cũng đâu có ích gì? Với tính cách của Vân Sơ, hẳn là sẽ không đuổi ông ra ngoài đâu.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play