Edit: Min
Xuân Xã và Thu Xã là hai ngày hiếm hoi trong thôn có rất nhiều người ra bày quán buôn bán. Trong đó, có không ít người chỉ ngồi im lặng phía sau sạp hàng, chẳng rao bán lấy một câu, chỉ khi có người hỏi thì mới lên tiếng.
Mọi người trong thôn đều là láng giềng lâu năm, quen biết nhau cả. Nhà này xuất thân là thợ đan tre nứa, nhà kia làm nghề mộc. Lý gia ở đầu thôn chuyên đan giày rơm đẹp nhất, Thẩm gia bên hồ sen nuôi gà vịt béo nhất. Từ khi Lâm Việt và Thẩm Lăng Chi bắt đầu bày quán bán đồ ăn, mọi người lại có thêm một câu truyền miệng: Thẩm gia bên bờ sông làm điểm tâm ngon lắm!
Những chuyện này thì Lâm Việt chẳng rõ, nhưng Thẩm Lăng Chi lại biết rõ như lòng bàn tay, vừa đi, cậu ấy vừa chỉ cho Lâm Việt xem. Hai người trước tiên ghé vào sạp hàng tre trúc mà lúc nãy họ đã trông thấy.
Sạp không lớn lắm, nhưng được bày biện gọn gàng, có chừng mười món đồ: lục lạc tre, ngựa gỗ nhỏ, thuyền con, chuồn chuồn tre... Ngoài những món đồ chơi trẻ con ưa thích, còn có vòng tay tre, nhẫn tre, quạt tròn, cùng những vật dụng quen thuộc trong nhà như ky, chổi, sọt tre,…
Người bán là một nam nhân trung niên, Thẩm Lăng Chi cất tiếng gọi: “Tứ thúc, quạt này bao nhiêu tiền vậy? Cả cái lục lạc nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT