Edit: Min
Con lừa khỏe mạnh được cho ăn loại cỏ khô tốt nhất, nên chẳng cần Thẩm Chính Sơ phải thúc giục, nó tự mình kéo xe lộc cộc chạy về phía trước.
Cứ đi được nửa canh giờ, Thẩm Chính Sơ lại ghì cương cho con lừa dừng lại. Ba người tìm một góc râm mát nghỉ ngơi một lát, sau đó lại tiếp tục lên đường.
Nếu như ngày thi, ba người chủ yếu là lo lắng, thì hôm nay lại là căng thẳng. Ngồi trên xe, đầu óc Lâm Việt không khỏi miên man suy nghĩ, nếu kết quả không như mong muốn thì phải làm sao bây giờ? Nhưng lại không thể để lộ ra ngoài, kẻo làm Thẩm Hoài Chi cũng căng thẳng theo.
Vừa qua buổi trưa, ba người đã có mặt trước cổng thành Ngô Châu. Cổng thành vẫn nguy nga như cũ, dòng người vẫn tấp nập như nước chảy. Nhìn cảnh tượng quen thuộc ấy, Lâm Việt bỗng cảm thấy bớt căng thẳng hơn, trúng hay không trúng cũng không thể thay đổi, quá chấp nhất ngược lại chỉ khiến lòng thêm nặng nề.
Lần trước Thẩm Chính Sơ vội vã về nhà nên không vào thành, lần này cũng cùng đi. Vì xe lừa cồng kềnh, quan binh canh cổng thu thêm 2 văn tiền, còn dặn dò: “Dắt con lừa đi vào, cẩn thận đừng để va vào người khác.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT