Edit: Min
Thẩm Phương Lâm nói xong liền nhét tiền vào tay Lâm Việt, nhanh chóng lên tiếng: “Không được từ chối, mau cầm đi! Nếu không ta sẽ không mua nữa đâu.”
Trước đây, Lâm Việt không muốn buôn bán trong thôn chính là vì lo ngại điều này. Mọi người trong thôn đều là người quen, nhận tiền thì thấy không hay, nhưng không lấy tiền lại càng không ổn.
Suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng cậu cũng nhận lấy, cười nói: “Vậy thì cháu không khách sáo với cô cô nữa. Cô cô chờ một lát nhé, hôm nay còn có nước đào tươi, đào này chính là lần trước cháu đổi từ nhà cô cô đấy. Cô thử xem có ngon không nhé?”
Vừa nói, Lâm Việt vừa duỗi tay cầm ống trúc, rót hơn nửa bát nước đào rồi đưa qua: “Cô cô mau nếm thử đi.”
Thẩm Phương Lâm khựng lại một chút, nhưng cũng không khách sáo với cậu, nhận lấy, nhấp một ngụm nhỏ rồi khen ngợi: “Ngon lắm! Tay nghề của Việt ca nhi đúng là không chê vào đâu được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT