Edit: Min
Bước sang tháng 6, thời tiết càng trở nên thất thường hơn. Trước khi đi ngủ, bầu trời vẫn trong xanh không một gợn mây, vậy mà đến nửa đêm lại vang lên tiếng mưa rơi tí tách. Lâm Việt hiếm khi dậy sớm hơn Thẩm Hoài Chi, đứng trước cửa mà không khỏi cảm thấy u sầu.
Bầu trời âm u, mây đen dày đặc. Xa xa, những ngọn núi bị bao phủ trong màn sương mờ ảo. Những hạt mưa tí tách đập xuống cây cối trong vườn sau, tiếng nước mưa chảy qua mái nhà vang lên đều đều, khiến người ta không khỏi cảm thấy phiền muộn và bất an.
Đường trong thôn đều là đường đất, không giống những con đường lát đá ở trên trấn. Sau khi được cơn mưa rửa trôi, đường đá trên trấn càng thêm sạch sẽ, còn đường đất ở thôn thì trở nên vô cùng lầy lội. Những vũng nước lớn nhỏ đọng lại ở những chỗ gồ ghề, dù có cẩn thận đến mấy, bước ra ngoài cũng khó tránh khỏi bị bắn đầy bùn đất.
Lâm Việt nhìn chằm chằm cơn mưa mà ngẩn người. Trong phòng, Thẩm Hoài Chi cũng đã thức dậy, hỏi: “Làm gì mà đứng ngoài cửa thế? Cẩn thận ướt hết quần áo vì nước mưa đấy.”
Lâm Việt quay đầu lại nhìn y, rồi nói: “Cơn mưa này xem chừng còn kéo dài, huynh vẫn muốn đến tư thục sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT