Edit: Min

 
Thực ra, Lâm Việt vừa nhớ ra chuyện này, điểm tâm cũng đã chuẩn bị xong, định mang đến. Không ngờ Chu Hòa Thông lại đích thân đến lấy như vậy.
Nói thật, cậu có phần bất ngờ. Từ khi Điềm Hương Lâu bắt đầu bán các loại bánh vào buổi sáng, quả thực có không ít khách quen của tiệm mì chuyển sang đây. Một là vì bánh tiện làm bữa sáng, hai là tiệm mới, món mới, vốn đã đủ sức hấp dẫn, khiến người ta muốn nếm thử đôi lần.
Nhưng cũng chỉ có vậy mà thôi, tiệm mì chẳng qua buổi sớm làm ăn có phần ảm đạm, đợi qua giờ điểm tâm vẫn náo nhiệt như trước. Lâm Việt nghĩ, có lẽ  do mấy năm qua quanh tiệm mì chẳng có quán ăn nào khác, nơi gần nhất cũng cách mấy trượng, thành ra việc buôn bán quá mức suôn sẻ. Chính vì vậy, chỉ cần có chút biến động liền khó mà giữ nổi bình tĩnh.
Có điều, tất cả cũng chỉ là suy đoán. Đã là quan hệ cạnh tranh, Lâm Việt đương nhiên không nhiều lời. Mối làm ăn này khi trước là do cậu mang đến, giờ dĩ nhiên cũng sẽ không đổi ý, bèn cười mà nói: “Chu chưởng quầy, thật có lỗi, hôm nay bận quá nên chưa kịp đem qua. Vừa mới thu xếp xong, vốn định mang sang cho ngài đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play