Khi ấy đã là giờ lên đèn, vài ngọn nến được thắp lên khiến gian phòng bừng sáng như ban ngày. Dưới ánh nến vàng cam, khuôn mặt của Thi Yến Vi như bị rút cạn sinh khí, nàng cứ lẳng lặng nằm đó, sắc môi trắng bệch như giấy, hơi thở yếu ớt mỏng manh. 

Tống Hành lòng rối như tơ vò, bàn tay giấu trong tay áo bất giác nắm chặt thành quyền. Cổ họng khô khốc ngứa ngáy nhưng vẫn cố gắng trấn định, không để lộ ra hoảng loạn, trầm giọng hỏi: “Nàng sao rồi?”

Chu Nhị nương vô thức liếc mắt nhìn vị y công bên cạnh, ngập ngừng một lúc mới cắn răng trả lời: “Nương tử sốt cao không hạ, lại không uống được thuốc. Nếu cứ sốt cao không giảm e là tính mạng khó giữ.”

Bốn chữ “tính mạng khó giữ” không ngừng quanh quẩn bên tai Tống Hành, tiếng động đinh tai nhức óc như những nhát búa liên tục bổ vào đầu hắn, khiến hắn bắt đầu đau âm ỉ, nhưng vẫn cố nhịn không đưa tay vuốt dọc sống mũi, ngược lại còn mở miệng hỏi: “Sao lại không uống thuốc được?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play