Tống Hành cố gắng kiềm chế cơn giận ngút trời, gân xanh trên trán nảy lên thình thịch, hắn chuyển mắt nhìn cây đàn tỳ bà khảm trai thoạt nhìn có vẻ rất bình thường trong lòng nàng, không đáp mà bẻ sang chuyện khác: “Lại đây đàn một khúc cho ta nghe giải sầu.”

Thi Yến Vi thấy sắc mặt hắn không có thay đổi gì quá lớn, liền cho rằng chuyện kia đã được hắn bỏ qua. Nàng cụp mắt đáp nhẹ một tiếng, điều chỉnh tư thế ôm ngang tỳ bà, ngón tay chạm nhẹ lên dây đàn, gảy cổ khúc “Mạch tang”.

Âm thanh trong trẻo vang lên từ những đầu ngón tay mảnh mai trắng nõn, rõ ràng là rất êm tai nhưng Tống Hành vẫn không thấy hài lòng. Khi tỳ nữ dâng rượu tiến vào, Tống Hành phất tay để nàng ta lui ra, tự rót một chén rượu đầy rồi uống một hơi quá nửa. Sau đó, hắn lại hiệu để Thi Yến Vi dừng tay, ánh mắt chuyển về phía bình phong, lạnh lùng bảo Ôn nương ra ngoài.

Ôn nương bị ánh mắt sắc như diều hâu của hắn làm khiếp đảm, nghe lệnh như được đại xá, quỳ gối hành lễ trước khi hoảng loạn lui xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play