Trên đường trở về, Ninh Trụ Tử bỗng nhớ ra: “Tiểu Khải, mấy hôm trước nương con đã làm xong cái thứ mà con nói, bộ ga giường với vỏ chăn ấy, còn may cho hai đứa mỗi người hai bộ quần áo nữa, bảo con đến lấy. Hôm trước bận gặt lúa nên bà ấy quên mất, sáng nay lúc ta ra ngoài, bà ấy dặn là sau khi mua đất xong thì tiện ghé qua lấy luôn.”
Nghe tin bộ ga giường với vỏ chăn mình mong chờ đã làm xong, Ninh Khải vui mừng ra mặt: “Vậy thì tốt quá, cha, vậy bọn con theo cha ghé qua tìm nương luôn, không cần về nhà vội.”
Trịnh Vân cũng tò mò cười: “Haha, thế là A Khải khỏi mong mỏi nữa rồi. Con cũng muốn xem bộ ga gối ấy có gì đặc biệt.”
Tới sân phơi lúa, Ninh Khải thấy Vương Quế Hoa đang ngồi trên tảng đá cạnh sân lúa canh lúa, còn Ninh Xuân và Tiểu Hoa không thấy đâu: “Nương, con với Trịnh Vân tới lấy bộ ga giường vỏ chăn và cả quần áo nữa ạ. Tiểu Xuân với Tiểu Hoa đâu rồi ạ?”
Trịnh Vân cũng gọi: “Nương!”
Nhắc đến hai đứa nhỏ, Vương Quế Hoa cười hiền từ: “Về nhà trông trâu rồi. Hai đứa giờ quý Đại Lực lắm, sợ nó đói nên tranh nhau về cho nó ăn cỏ.”
Sau khi Ninh Khải mua trâu, cậu nghĩ rằng sau này cậu với Trịnh Vân sẽ không có thời gian chăm nên gửi về nhà cha mẹ nuôi giúp. Mà hai đứa em cũng rất thích con trâu này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play