Vẻ mặt của Ngọc Nguyên và Liễu phu nhân liên tục thay đổi.
Bọn họ không ngờ rằng Trịnh phu nhân lại đích thân ra đỡ Ngọc Ngưng dậy, lấy khăn tay lau mồ hôi trên mặt cho Ngọc Ngưng.
Trịnh gia chỉ phú chứ không quý, nhưng ở trong kinh thành này cũng là một sự tồn tại mà những người bình thường khó có thể với tới. Giờ Nam Dương Hầu đã dần dần lụn bại, mỗi lần Nam Dương Hầu phu nhân nhìn thấy Trịnh phu nhân, cũng chỉ là nhìn thấy từ xa. Trước nay Trịnh phu nhân luôn ở cùng với một số phu nhân cao quý giống như Quận chúa Hoa Dương, còn với những người như Liễu phu nhân, Trịnh phu nhân cũng chẳng thèm quan tâm.
Trịnh phu nhân nói với nha hoàn: “Mau lau váy cho Ngọc Ngưng cô nương đi.”
Ngọc Ngưng vẫn luôn quỳ trên mặt đất, trên váy cũng bám một ít bụi, nha hoàn cúi người xuống phủi bụi bám trên váy của Ngọc Ngưng.
Liễu phu nhân đứng ở bên cạnh lộ ra vẻ xấu hổ, bà ta nói: “Trịnh phu nhân, bên ngoài trời nóng, chúng ta vào trong nói chuyện đi. Ngọc Ngưng, ngươi cũng trở về đi.”
Trịnh phu nhân nói: “Lần này ta đến đây là để gặp Ngọc Ngưng cô nương, ta có mấy lời muốn nói với nàng ấy. Liễu phu nhân, ta xin phép qua chỗ Ngọc Ngưng cô nương trước.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play