Đêm qua Ngọc Ngưng lại khóc, vậy nên buổi sáng tỉnh dậy hai mắt vẫn hơi hoe hoe đỏ, sau khi nàng tắm rửa thay y phục mới sạch sẽ thì trời đã tờ mờ sáng.
Trong lúc dùng bữa sáng, Bạch thị thấy vành mắt Ngọc Ngưng ửng đỏ, trông hơi sưng, cho rằng Ngọc Ngưng vẫn còn buồn vì chuyện hôm qua, bà múc cho Ngọc Ngưng một bát canh: “Có phải tối qua lại khóc rồi không? Tam tiểu thư cũng thật là, thân là tiểu thư dòng chính mà lại ăn nói còn không bằng đám nha đầu. Nha đầu chưa xuất giá cũng không ăn nói ngông cuồng như nàng ta.”
Bạch thị biết những lời nói của Ngọc Nguyên gây tổn thương lớn thế nào với một nữ tử. Ngọc Ngưng tuổi còn nhỏ, ngay cả nam nhân cũng chẳng gặp mặt được mấy lần, nhiều nhất là người hầu trong phủ, những lời nhục mạ của Ngọc Nguyên quả thật khiến người ta cảm thấy khó chịu.
Ngọc Ngưng lắc đầu: “Không sao, tỷ ấy muốn nói thế nào thì cứ kệ tỷ ấy đi, miệng ở trên người tỷ ấy, con cũng không quản nổi.”
Hôm qua khi nghe thấy những lời này, trong lòng Ngọc Ngưng cũng cảm thấy rất ghê tởm, làm gì có nữ tử chưa xuất giá nào lại cho phép người khác đùa với mình kiểu này?
Tuy nhiên, bình thường lúc mặc đồ Ngọc Ngưng luôn cố mặc y phục không vừa người, để có thể che đi dáng người mình và trông không tôn dáng. Hôm qua bộ y phục Triệu Tuyết Nhàn để Ngọc Ngưng thay là mẫu mới nhất, thịnh hành nhất hiện nay. Sau khi Ngọc Ngưng mặc vào thì vòng eo và vòng ngực đều lộ ra hết, chẳng trách Ngọc Nguyên lại thấy đố kị.
Chỉ cần vẫn còn ở trong Nam Dương Hầu phủ, Ngọc Ngưng cũng không thể quá phô trương. Sáng nay khi nàng dậy thay y phục, còn cố ý bó ngực lại. Mặc dù có chút khó thở, nhưng dần dần cũng có thể thích ứng được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play