Ngọc Ngưng cảm tưởng như có một tảng băng dính vào bụng dưới của mình vậy, lạnh đến mức khiến cả người nàng run lên, nhưng nàng vẫn không dám nói gì, ấm ức cắn môi, cuối cùng cũng chìm vào giấc ngủ.
Quân Dạ vuốt ve bụng dưới của Ngọc Ngưng, mãi cho đến khi nàng ngủ thiếp đi, hắn vẫn không nghĩ ra được lý do tại sao Ngọc Ngưng chưa thụ thai.
Ngày hôm sau khi Ngọc Ngưng tỉnh lại, bên cạnh đã trống không, bởi vì tối qua nàng lạnh, ngủ không ngon nên sáng nay cũng dậy muộn hơn một chút.
Không phải làm chuyện giống hai đêm trước, cả người Ngọc Ngưng đều cảm thấy khoan khoái hơn hẳn, sau khi nàng rời giường rửa mặt chải đầu, phía bên Bạch thị cũng có động tĩnh.
Mặc dù tối qua triền miên đến tận nửa đêm, nhưng hôm nay Nam Dương Hầu và Bạch thị đều dậy rất sớm, nhũ mẫu đi vào hầu hạ, bởi vì tối qua Nam Dương Hầu ngủ lại ở chỗ Bạch thị, nên bữa sáng nhà bếp mang đến cũng phong phú hơn bình thường rất nhiều.
Ngọc Ngưng cũng được gọi đến dùng bữa cùng Nam Dương Hầu và Bạch thị.
Nam Dương Hầu nhìn Ngọc Ngưng thỉnh an với mình và Bạch thị, hôm nay Ngọc Ngưng mặc một chiếc áo vạt ngắn và váy dài màu vàng tơ, vóc dáng Ngọc Ngưng yểu điệu, mặc dù y phục không còn mới nữa nhưng nàng mặc lên vẫn rất đẹp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT