Khi cả hai đều mơ màng, Lý Dục An bỗng động đậy, nắm lấy tay cô, sau đó ngẩng mặt lên, dấu vết của đôi mắt anh vừa mở ra vì buồn ngủ trở nên rõ ràng.
Anh nhỏ giọng nói: “Chết rồi.”
La Ninh hơi nâng người dậy, không còn buồn ngủ nữa: “Sao vậy?”
“Mạch Mạch còn đang ở ban công, cũng chưa cho nó ăn,” anh bất đắc dĩ nói, “Lại quên mất.”
La Ninh dùng mu bàn tay che mặt, nhẹ nhàng ngáp.
Lý Dục An vỗ tay cô: “Vậy em ngủ trước đi.”
“Em ngủ cùng anh.” La Ninh vừa nói vừa ngồi dậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT