Lý Dục An đưa Trịnh Hân Nghi đến nhà bố mẹ cô ta.
Anh rất quen thuộc với nơi này, hơn mười năm trước, khi trung tâm kinh tế vẫn chưa di chuyển về phía Nam thành phố như bây giờ, đây là khu biệt thự đầu tiên, nhà Trịnh Hân Nghi và nhà Lý Dục An chỉ cách nhau một hàng rào sắt đen.
Nhà cô ta trồng một cây hồng, lá và cành vươn qua cả nhà Lý Dục An, khi ấy Lý Dục An chưa đến mười tuổi, thích mang thang nhỏ ra, leo lên một cách chệnh choạng để hái quả từ trên cây.
Trịnh Hân Nghi phát hiện ra liền đi báo với bố mẹ cô ta, khi Lý Dục An không để ý, ông Trịnh liền kéo anh xuống, quả hồng còn xanh, không ngon, nhưng đứa trẻ liều mình chỉ vì sự tò mò.
Mẹ Lý Dục An từ nhỏ đã sức khỏe yếu, không lâu sau đã qua đời. Khi Lý Dục An còn học cao trung, cha anh tái hôn, sau khi mẹ kế sinh con, họ chuyển đi, Lý Dục An cũng phải tách ra, sống một mình gần trường.
Nhưng trước khi chuyển nhà, ông Trịnh và bà Trịnh luôn thương cảm cho anh là đứa trẻ mồ côi mẹ, nên luôn chăm sóc anh rất chu đáo.
Vì thế, mỗi dịp lễ tết, Lý Dục An cũng sẽ mang quà đến thăm họ, coi như để trả ơn sự chăm sóc trong những năm tháng đó.
Hôm nay không phải ngày lễ, Lý Dục An chỉ lấy từ cốp xe hai chai rượu vang, mấy hộp trà ngon mà bạn bè từ nơi khác mang về cho anh.
Ông Trịnh và bà Trịnh đều đang ngồi trong phòng khách chờ, Trịnh Hân Nghi thay giày rồi ngồi kề bên mẹ, còn ông Trịnh thì ngồi ở ghế chính, kéo Lý Dục An nói chuyện.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT