Gà vịt heo còn chưa mua được, lại thêm trận tuyết lớn này, tuyết so với trước kia còn dày hơn, vào ban đêm Chân Nguyệt nghe được bên ngoài có tiếng vật gì đó rơi xuống, nàng mơ màng nghĩ chắc có kẻ trộm.
Chân Nguyệt lay lay Kiều Triều, "Ngươi ra xem có cái gì rơi vậy? Chẳng lẽ lại là trộm à?"
Kiều Triều vừa nghe liền vội vàng đứng dậy, từ góc tường lấy một thanh dao phay rồi hướng ra ngoài nhìn, sân ngoài trắng xóa một màu tuyết, từng mảng lớn bông tuyết từ trên trời rơi xuống, "Ào ào" lại có tiếng vật gì đó rơi xuống đất, thì ra là chuồng gà bị tuyết đè sập, may mắn trong nhà đã không nuôi gà.
Kiều Triều thả lỏng người một chút, hóa ra là tuyết rơi dày quá thôi, nhưng tuyết này nhìn hơi lớn, một cơn gió lạnh thổi tới, Kiều Triều rùng mình, lạnh quá.
Hắn nhanh chóng đóng cửa lại rồi chui vào trong chăn, "Bên ngoài tuyết lớn, tuyết đè sập cả chuồng gà rồi."
"Vậy à." Chân Nguyệt trở mình rồi ngủ tiếp.
Hắn thấy tuyết này rơi khá lớn, quan huyện ở đây nếu không quản thì có thể sẽ gặp nạn, Kiều Triều trong lòng suy nghĩ phải làm gì để đối phó với tuyết lớn, đột nhiên Chân Nguyệt bên cạnh cảm thấy hơi lạnh nên xích lại gần hắn, Kiều Triều mới hoàn hồn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play