Dọc theo đường đi cũng gặp phải những thôn dân khác, tất cả mọi người hỏi bọn họ muốn đi đâu.
Khi Kiều Triều nói bọn họ đi lên núi, Chân Nguyệt nghe lén được hai người thôn dân đi xa nói chuyện phiếm: "Chắc chắn là đi kiếm ăn rồi, nhà họ Kiều thiếu nhiều tiền như vậy, có lẽ muốn bán thóc để trả nợ thôi, không có thóc thì chỉ có thể vào núi tìm thức ăn."
"Đúng đấy."
Chân Nguyệt: ... Nàng thật sự không hiểu, rốt cuộc vì sao thôn dân ai nấy đều cảm thấy nhà bọn họ thiếu rất nhiều tiền? Chẳng lẽ là do Trương Bà tử, Chu bà tử suốt ngày rêu rao, nên mọi người mới tin chắc như vậy không chút nghi ngờ?
Đi vào chân núi, đi được một đoạn, Trình Cửu Ca liền thấy rất nhiều nấm, "Ta hái ít nấm." Vừa mới mưa xong, nên nấm lớn nhanh chóng, nàng thậm chí còn thấy cả mộc nhĩ trên những khúc gỗ mục ẩm ướt.
Chân Nguyệt cũng hái hết chỗ mộc nhĩ đó, về chuyện trồng mộc nhĩ thì Chân Nguyệt cũng từng nghĩ tới, nhưng nàng cảm thấy chuyện này cứ từ từ đã, ăn một miếng chẳng béo lên được, cứ lo gieo trồng lương thực tốt đã, rồi nuôi heo với gà cho tốt hãy tính.
Hái xong mộc nhĩ, hai người tiếp tục đi về phía trước, Chân Nguyệt chủ yếu xem mấy khúc gỗ, nàng sờ tay xem cây nào đủ cứng cáp.
Một lát sau, nàng liền chọn được một loại cây, một loại cây không lớn lắm, nhìn rất cứng. Cây này dưới gốc không có nhiều cành, lá cây cũng không nhiều, nhìn có vẻ rất dễ chặt.
"Chọn cây này đi, làm trước một ít, về thử xem sao. Nếu được thì ngươi và cha hoặc Kiều Nhị đến chặt thêm, ngươi thấy thế nào?" Chân Nguyệt hỏi ý kiến Kiều Triều.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT