Chân Nguyệt vẫn còn muốn tìm chút gì có thể làm củi đốt, như vậy mùa đông liền có thể ở trong phòng đốt than, nhưng phải phòng ngừa ngộ độc CO, phải làm thông gió tốt, tốt nhất ở cạnh đống than đặt một chậu nước.
Sau khi mua vải, ba người lại đi mua lương thực, đúng vậy, mỗi lần đến mua thức ăn xong, Chân Nguyệt đều sẽ bảo Kiều Triều mua nhiều một chút lương thực mang về.
Đây đại khái là di chứng sau mạt thế, nên luôn muốn tích trữ lương thực.
Mua lương thực, mua thịt, mua đồ xong, ba người ăn chút gì đó rồi về nhà, vừa về đến nhà, Kiều Trần Thị liền đi ra, Chân Nguyệt bảo nàng mang vải và bông vào phòng trước.
"Sao mua nhiều vải thế?"
Chân Nguyệt: "Thời tiết sắp lạnh, quần áo mùa đông phải bắt đầu chuẩn bị. Mỗi người đều có thể làm một cái áo bông chứ?"
Kiều Trần Thị: "Ngươi nói phải, nhưng chỗ đâu cần nhiều bông thế? Không tiện lợi à? Để ngày mai ta đi tìm ít hoa lau về nhồi vào quần áo, ta với cha ngươi không cần bông, để dành cho các ngươi dùng là được. Ta có một chiếc áo da lông cũ, lát tìm cho cháu đích tôn nhà ta đắp lên."
Chân Nguyệt nhíu mày, "Hoa lau? Có ấm không?" Người nghèo thật sự chỉ có thể nhồi hoa lau vào quần áo để giữ ấm.
Kiều Trần Thị: "Ấm chứ, mùa đông có khi nào ra khỏi nhà đâu, chỉ ở trong phòng thôi. Sao lại không ấm."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play