Mọi người nghe nói cuối cùng đã đến liền lập tức chạy lên phía trước xem, ai ngờ nhìn thấy những bức tường đổ nát kia, ai nấy đều im lặng, nước mắt lã chã, nhà của họ đã không còn...
"Ô ô ô!"
"A a a! Sát t·h·i·ê·n đ·a·o bọn cướp! Bọn chúng cướp bóc thì thôi, sao còn t·h·iêu đốt nhà của chúng ta. Bọn chúng không c·h·ế·t t·ử tế được!" Có người liều m·ạ·n·g nguyền rủa.
Kiều Trần Thị và Kiều Đại Sơn cũng khóc nức nở, thôn bị t·h·iêu rụi, nhà không còn, sau này họ biết sống sao?
Trong lòng Chân Nguyệt cũng ngổn ngang trăm mối, vừa đến Kiều gia đã nghèo đến muốn c·h·ế·t, nàng vất vả lắm mới giúp Kiều gia có cuộc sống tốt hơn một chút, giờ đây mọi thứ lại trở về không, hơn nữa cái p·h·á ông trời này vẫn không đổ mưa, không trồng trọt được gì, nàng cũng đành bó tay.
Tiền giấu trong quần áo, nhưng bây giờ có tiền thì có ích gì chứ? Quan trọng nhất là trời sắp mưa, phải có mưa thì mới trồng trọt được, không có cái ăn thì mọi người đều phải c·h·ế·t.
Có thể đi tha hương, nhưng tình hình bên ngoài bây giờ thế này, ai mà biết sẽ ra sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT