Ngoài thôn Đại Nam ra, người dân ở các thôn khác đương nhiên cũng biết tin tức về nạn châu chấu ở Trì Định Châu, một số người cảm thấy nạn châu chấu sẽ không đến phủ An Ninh của họ, một số người già lại cảm thấy nhất định sẽ đến.
Chủ yếu là những người già đó từng trải qua chuyện này khi còn nhỏ, khi đó nạn châu chấu cũng từ nơi khác tới, ban đầu đều không ở phủ An Ninh.
Mặc kệ có đến hay không, một số người vẫn chuẩn bị sẵn sàng, đồ đạc trong nhà trồng được có thể thu hoạch thì thu, không thu hoạch được... cũng không có cách nào.
Ví như lúa nước, tiểu mạch, những thứ này xuống giống không được bao lâu, làm sao có thể thu hoạch được, chỉ có thể nói là đến lúc đó xem tình hình ruộng đất nhà mình, nếu châu chấu đến nhiều thì đi bắt thôi.
Nhà họ Kiều bên này cũng nghĩ vậy, “Đất trồng rau cứ để trống trước đã, trước mắt không cần trồng mới.”
Kiều Nhị hỏi: “Vậy nếu không có thức ăn, có phải không thể đưa đồ ăn cho nhà Tống nữa không?”
Chân Nguyệt: “Không ăn đồ ăn của chúng ta bọn họ cũng không ch·ế·t được, hơn nữa trước ta cũng cho nhà Tống hạt giống, nhà họ tự trồng chắc cũng không thiếu đồ ăn, gia đình người ta còn có trang trại. Chỉ có thể nói là chúng ta không k·i·ế·m được tiền thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play