Ăn cơm xong, Kiều Đại cùng Kiều Đại Sơn nghỉ ngơi một lát rồi tiếp tục đi làm, Kiều Nhị và Kiều Tam thì về phòng trước để nghỉ ngơi chút.
Đợi vào phòng, Chung Mạn Châu mới hỏi về chuyện chia tiền, biểu tình Kiều Tam liền nghiêm túc ngay, "Đó là Đại tẩu nên được; trước kia ở nhà nuôi ta ăn học, là đại ca, đại tẩu và Nhị ca, Nhị tẩu vất vả làm việc, sau này đến lúc đi lính lẽ ra là ta đi nhưng Đại tẩu đã lấy tiền tích cóp của mình ra nên ta mới không phải đi."
"Đại tẩu tích cóp tiền? Không phải tiền của nhà sao?"
Kiều Tam lắc đầu, "Không phải, chính là tiền lần trước ta nói đại ca và đại tẩu đi núi tìm được người rồi bán được tiền, số tiền đó là đại ca và đại tẩu dùng mạng đổi lấy, Háo Tử Sơn này cũng là do đại ca và đại tẩu mua. Rất nhiều thứ trong nhà đều là nhờ có đại ca và đại tẩu mới có."
"Để bù đắp cho đại ca và đại tẩu, sau này mỗi lần bán rau, đại tẩu đều sẽ trích ra một phần. Còn măng chủ yếu là do Nhị tẩu làm nên Nhị tẩu sẽ được chia nhiều tiền hơn, cũng như chuyện chúng ta quản lý Háo Tử Sơn, nếu sau này bán được súc vật thì ta và ngươi cũng có thể được chia thêm chút tiền."
Chung Mạn Châu nghe xong cảm thấy có lý hơn chút, ít nhất sau này họ cũng có thể kiếm được thêm chút tiền ở những khoản khác, chỉ là…
"Ta tưởng là tiền trong nhà đều do nương giữ chứ." Giống như nhà nàng, đều là nương nàng giữ, có thể có tiền riêng, nhưng không thể có nhiều như vậy, trừ khi là của hồi môn của mình thật nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT