Ngày thứ hai, Chung Mạn Châu liền cùng Kiều Tam về nhà mẹ đẻ. Chung mẫu sáng sớm đã ngóng trông, vừa thấy hai người đến liền vội vã đón vào nhà.
Quà hồi môn của Kiều Tam đưa qua, Chung mẫu liếc nhìn liền biết lễ vật không hề tệ, xem ra nhà Kiều vẫn rất hài lòng về Mạn Châu.
Chẳng bao lâu sau, Kiều Tam bị Chung phụ và Chung đại ca gọi đi. Chung mẫu liền dẫn Chung Mạn Châu về phòng, chủ yếu là để hỏi chuyện riêng tư.
"Thế nào? Kiều Tam đối xử với con có tốt không? Hai đứa bây giờ còn trẻ, trong chuyện phòng the cũng đừng chiều theo hắn quá nhé?"
Chung Mạn Châu xấu hổ, cúi đầu nhỏ giọng nói: "Nương, hắn đối với con rất tốt. Chúng con cũng chưa có... làm gì." Thật là ngượng c·h·ế·t đi được.
"Vậy những người khác thì sao?" Chung mẫu lại hỏi, "Chị dâu con có nói gì không? Lần này quà hồi môn mẹ thấy nhiều thật đấy. Bọn họ không ý kiến gì chứ?"
Chung Mạn Châu lắc đầu, "Tam ca nói với con, trước đây nhà Kiều nghèo, sính lễ cho đại tẩu nhị tẩu có chút ít, bây giờ trong nhà khá hơn rồi, sính lễ cho con nhiều hơn, sau này sẽ bù lại cho các chị ấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT