Con Tiểu Vân Khuyển của A Nhạc di chuyển sang bên, kéo dài khoảng cách, rồi sử dụng Nê Tương Bạo Đạn tầm xa.
Bốn hoặc năm quả bom bùn to cỡ miệng chén tấn công dữ dội. Đây là kỹ năng cơ bản của Tiểu Vân Khuyển nên mạnh hơn hẳn kỹ năng “Địa Liệt Ba”. Một khi chạm vào, Tiểu Khô Lâu có thể trực tiếp mất đi khả năng chiến đấu.
"Tái tạo lần nữa!" Mục Chung Nguyệt ra lệnh.
"Tái tạo?" Đối thủ A Nhạc nghi hoặc. Tái tạo lại chỉ là một kỹ năng cấp D hệ bất tử giúp Tiểu Khô Lâu trở lại hình dạng ban đầu. Bom bùn vẫn chưa đánh nát Tiểu Khô Lâu mà Mục Chung Nguyệt đã ra lệnh tái tạo lại?
"Két!" Tiểu Khô Lâu vỡ ra tại chỗ, rã thành từng mảnh nhỏ trước khi bom bùn đánh trúng cơ thể, vừa kịp lúc tránh né tuyệt chiêu của đối thủ.
Hộp sọ của nó bật ra sau, phần xương còn lại nhanh chóng khép lại, trở lại hình dạng ban đầu mà không hề bị hư hại gì, Nê Tương Bạo Đạn tấn công vô ích đều rơi xuống rìa sân đấu.
"Cái gì?!" A Nhạc sững sờ, có thể sử dụng kỹ năng tái tạo theo cách này ư?
Mục Chung Nguyệt nắm chặt nắm tay, Ellen hoàn toàn hiểu được chỉ dẫn của cô. Tiểu Khô Lâu của cô quả thực là một thiên tài nhỏ thông minh.
Kỹ năng tái tạo cũng không cho phép Tiểu Khô Lâu phục hồi vô thời hạn, nếu không đây không còn là một kỹ năng cấp D mà đã trở thành một đặc tính của sinh vật hệ bất tử, trước khi Tiểu Khô Lâu bị tổn thương và hoàn toàn mất đi khả năng chiến đấu, kỹ năng tái tạo cho phép nó phục hồi cơ thể trở về trạng thái ban đầu vô thời hạn, cũng có nghĩa là ngay cả khi các bộ phận không quan trọng khác bị thương thì cũng sẽ không ảnh hưởng đến chuyển động của Tiểu Khô Lâu.
Vì vậy khi sử dụng kỹ năng tái tạo không nên bị ảnh hưởng bởi sự tấn công của đối thủ. Ngoài việc có thể tự ghép lại sau khi bị vỡ vụn, Tiểu Khô Lâu còn có thể chủ động phân chia các khớp xương trong cơ thể để ứng phó với các tình huống khác nhau. (App T-Y-T)
Điều này đòi hỏi ý chí chiến đấu thật vững vàng, cộng với khả năng kiểm soát bản thân, và Ellen rõ ràng thích ứng với nhịp điệu chiến đấu hơn đồng loại.
"Đừng nản lòng, Tiểu Vân Khuyển, hãy dùng Nham Chi Nha!" A Nhạc xốc lại tinh thần và ra lệnh lần nữa.
Răng nanh của Tiểu Vân Khuyển biến thành đá nhọn, nhảy về phía trước, vồ lấy Tiểu Khô Lâu mới tự ghép lại, một phát cắn lấy xương chân của nó.
Ellen giật mình, toàn thân cứng đơ tại chỗ, hàm răng mất kiểm soát bắt đầu va lập cập.
Nếu Ellen được yêu cầu xếp hạng danh sách các kỹ năng mà nó không muốn đối phó nhất thì bị chó cắn sẽ đứng hàng đầu!
"Ellen, ẩn hình!" Mục Chung Nguyệt thấy Tiểu Khô Lâu của mình không giỏi đối phó kỹ năng sử dụng răng nanh thì lập tức thay đổi chiến thuật.
Sử dụng kỹ năng ẩn hình cần phải dựa vào bóng tối. Đấu trường trước đó rất bằng phẳng, không có gì khác ngoại trừ Tiểu Vân Khuyển và Ellen nên không thể dựa vào bóng tối. Nhưng sau khi thi đấu mấy lượt, Địa Liệt Ba và Nê Tương Bạo Đạn để lại những cái hố sâu, sự cân bằng giữa ánh sáng và bóng tối bị phá vỡ.
Tiểu Khô Lâu hóa thành sương đen ngay tại chỗ, lẩn vào bóng tối của vết nứt, di chuyển uyển chuyển như cá gặp nước.
"Còn học được ẩn hình ..." A Nhạc nghiến răng nghiến lợi. Một Tiểu Khô Lâu chủng tộc tinh nhuệ cấp thấp không thể nào có kỹ năng cấp C, chỉ có thể được ngự thú sư dùng phương pháp dạy dỗ thêm.
Anh ta vươn tay về phía Tiểu Vân Khuyển, trong mắt hiện lên những dao động năng lượng màu xám: "Tiểu Vân Khuyển, Địa Liệt Ba cấp cao nhất!"
Những dao động năng lượng màu xám tạo thành cộng hưởng kỳ diệu với Tiểu Vân Khuyển, linh khí trên cơ thể nó đột nhiên tăng lên gấp mấy lần.
Thiên phú phát huy năng lượng hệ thổ của ngự thú sư!
Con Tiểu Vân Khuyển ngẩng đầu gầm lên một tiếng dài, sau đó dùng lực rơi xuống mạnh mẽ nhảy lên cao, trong nháy mắt các vết nứt rộng phủ đầy toàn bộ sân đấu. Tiểu Khô Lâu vừa trốn vào trong bóng tối bị ép buộc hiện hình.
"Giờ sử dụng bom bùn!" A Nhạc vung tay.
Dưới sự cộng hưởng tăng cường của ngự thú sư, những quả bom bùn trở nên lớn hơn trước gấp mấy lần, chỉ dùng kỹ năng tái tạo không thể nào né tránh chúng được.
Nhìn quả bom bùn khổng lồ đang nhanh chóng ngưng tụ thành hình, Mục Chung Nguyệt suy nghĩ thật nhanh rồi nói: "Dùng bóng của bom bùn để tránh nó!"
“Két!” Tiểu Khô Lâu lại biến thành sương đen dày đặc, ngay khi bom bùn tấn công nó lẩn vào cái bóng dưới đất, sau đó lập tức thoát khỏi phạm vi của cái bóng, nhảy đến trước mặt Tiểu Vân Khuyển.
"Công kích bằng gậy xương!"
Giọng của Mục Chung Nguyệt vang lên cùng lúc với khúc xương chân trong tay Tiểu Khô Lâu giơ lên, đánh trúng vào điểm yếu của Tiểu Vân Khuyển.
"Gâu --" Tiểu Vân Khuyển rên lên một tiếng, choáng váng lùi về sau hai bước, sự cộng hưởng tăng cường trên người cũng tan biến.
"Tiểu Vân Khuyển!" A Nhạc lo lắng kêu lên. Tiểu Vân Khuyển khó chịu lắc đầu rồi lại đứng lên.
Sát thương do gậy xương gây ra vẫn còn quá thấp...
Mục Chung Nguyệt nghĩ thầm dù có đánh trúng điểm yếu thì cũng không tài nào hạ gục con Tiểu Vân Khuyển chủng tộc chiến binh cấp trung bằng một đòn kỹ năng cấp E được, nhưng Tiểu Khô Lâu trước mắt chỉ có một kỹ năng tấn công này thôi.
… Nếu mình cũng như A Nhạc, có thể sử dụng kỹ năng tăng cường sức mạnh như A Nhạc thì tốt quá.
Ý nghĩ này vừa hiện lên trong đầu, Mục Chung Nguyệt cảm thấy một dòng nước ấm từ trái tim tỏa đi khắp người, cuối cùng hội tụ vào không gian ngự thú sư trong đầu, giống như cảm giác sau khi ăn cánh hoa màu lam.
Khế ước lóe lên cùng với nhịp tim, sự biến động năng lượng hắc ám xuất hiện trong mắt Mục Chung Nguyệt, Tiểu Khô Lâu dường như cảm nhận được điều gì đó, quay đầu nhìn về phía ngự thú sư của mình.
"Két!" Ellen kiên quyết gật đầu, năng lượng hắc ám dao động tràn vào xương cốt của nó, tạo thành sự cộng hưởng ăn ý dựa vào khế ước.
Mục Chung Nguyệt nắm chặt nắm đấm, cười nói: “Đi đi, công kích bằng gậy xương tối đa!”
Màn sương đen dày hơn trước gấp mấy lần bao bọc quanh khúc xương chân, Tiểu Khô Lâu giẫm lên những tảng đá trồi lên do tác động Địa Liệt Ba rồi nhảy lên cao, dùng toàn bộ sức lực để thực hiện đòn tấn công này——
Thanh xương đập xuống mang theo sức mạnh tăng cường, tấn công vào yếu điểm!
Lần này, Tiểu Vân Khuyển không chỉ choáng váng, nó ngã xuống đất rồi không đứng dậy được nữa.
"Tiểu Vân Khuyển mất khả năng chiến đấu, Tiểu Khô Lâu thắng!" Huấn luyện viên Lý Hải làm trọng tài bước lên trước, khi xác nhận tình trạng của cả hai bên thì giơ tay về phía Mục Chung Nguyệt: "Người chiến thắng trong trận thi đấu lần này là Mục Chung Nguyệt!"
"Chúng ta thắng rồi..." Mục Chung Nguyệt lẩm bẩm nói. Chiến thắng đầu tiên còn phấn khích hơn dự kiến. Cô tiến về phía trước, cúi người đập tay với Tiểu Khô Lâu: "Làm tốt lắm, Ellen!"
"Két, Két, Két!"
"Tôi thua." A Nhạc ôm con Tiểu Vân Khuyển vẫn còn choáng váng trong tay đi tới, gãi đầu xấu hổ: "Tại tôi đã khinh địch. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một Tiểu Khô Lâu mạnh mẽ như vậy, bất kể là ý chí chiến đấu hay độ ăn ý với ngự thú sư đều mạnh hơn tôi và Tiểu Vân Khuyển.” ( truyện trên app T Y T )
Thiếu niên sau khi thua trận dường như có hứng thú với Mục Chung Nguyệt, hỏi tiếp: "Có đúng là cô mới thức tỉnh lại mấy ngày trước không? Đúng là con gái của huyền thoại Mục Đồng."
“Đây là thắng lợi của tôi và Ellen, không liên quan gì đến cha tôi.” Mục Chung Nguyệt lạnh lùng đáp, thật ra đây chính là hình tượng mà cô thường thể hiện trước mặt người khác.
"Tôi về trước, huấn luyện viên Lý." Cô gật đầu với Lý Hải, mang theo Tiểu Khô Lâu rời khỏi sân đấu.
"Sao cứ cảm thấy khác hẳn lúc thi đấu... Chẳng lẽ mình nói gì sai sao?" A Nhạc hơi khó hiểu.
Huấn luyện viên Lý dùng sức xoa đầu học trò: "Được rồi, chúng ta dẫn Tiểu Vân Khuyển đi chữa trị trước."
…
…
Mục Chung Nguyệt ôm Tiểu Khô Lâu về phòng.
Đạo quán rất rộng, ngoài đấu trường chính thức còn có sân tập rộng lớn để huấn luyện các thú cưng với các thuộc tính khác nhau.
Khi đi ngang qua một trong những sân huấn luyện hệ lửa, Mục Chung Nguyệt bất ngờ nghe thấy một tiếng hú dài.
"Gâu——"
Cô giật mình, sau đó kịp phản ứng đi nhanh về phía sân tập. Quả nhiên, cô nhìn thấy một con thú cưng một mắt quen thuộc trên sân.
"Pa Lý, ngươi ở đây à!"
Một con thú cưng dạng chó, cao khoảng nửa người đang đứng ở giữa sân tập. Nó có bộ lông dài màu trắng dày, phần đuôi có màu đỏ vàng như ngọn lửa, tứ chi khỏe mạnh và cứng cáp. Cái đuôi thay đổi từ hình dạng một đám mây cuộn tròn thành hình quạt không đều, giống như một ngọn lửa rực cháy phía sau.
Tiểu Vân Khuyển hệ hỏa ở thời kỳ tiến hóa thứ hai, Hồng Diễm Đấu Lang.
[Tên]: Pa Lý (Tiểu Vân Khuyển→ Hồng Diễm Đấu Lang)
[Thuộc tính]: hệ hỏa
[Cấp bậc chủng tộc]: Đế vương cấp trung
[Cấp độ tăng trưởng]: Cơ thể hoàn chỉnh
[Thiên phú cơ bản]: Hồng Liên Liệt Hỏa (Cấp B)
[Kỹ năng cơ bản]: Liệt Hỏa Trùng Phong (Cấp B), Hỏa Chi Nha (Cấp C)
Hồng Diễm Đấu Lang tên Pa Lý cũng nhìn thấy Mục Chung Nguyệt, vung đuôi bước về phía trước, liếm vào đôi má mềm mại của cô gái.
"Gâu."
Những đốm lửa nhỏ lơ lửng bên cạnh nó, ngọn lửa đang cháy trên đuôi và lông cổ của nó không hề làm bỏng cô gái loài người đưa tay chạm vào nó. Đây là dấu hiệu cho thấy thú cưng hệ lửa rất tin tưởng đối phương.
Chỉ có Tiểu Khô Lâu là hưng phấn, trốn ở trong bóng tối của Mục Chung Nguyệt, chỉ lộ ra một nửa đầu lâu nhìn về phía ngự thú sư của mình.
Trời ơi... con chó trắng còn lớn hơn cả con vừa rồi, không chỉ nhai được xương mà còn có thể táp một phát là nuốt chửng được mình.
Mục Chung Nguyệt vuốt ve chiếc cổ dày và ấm áp của con Hồng Diễm Đấu Lang. Pa Lý là thú cưng khế ước đầu tiên của cha cô Mục Đồng, đã nhìn thấy Mục Chung Nguyệt lớn lên nên rất thân thiết với cô, có thể nói là đối tượng duy nhất mà nguyên chủ có thể tâm sự.
Pa Lý trong trí nhớ của cô hoàn toàn không có tính xấu của thú cưng hệ lửa. Nó thường an ủi cô bé bướng bỉnh luôn cố nỗ lực nhưng không bao giờ đáp ứng được yêu cầu của cha mình. Mục Chung Nguyệt thường thích chạy đến đạo quán phần lớn là vì ở đây có Pa Lý.
So với người cha chỉ biết tập trung phát triển sự nghiệp sau khi mẹ mất tích, Pa Lý luôn nhẹ nhàng động viên cô ấy. Trong ký ức tuổi thơ, Pa Lý dường đã giữ vai trò người cha của Mục Chung Nguyệt. Khi còn nhỏ, cô ấy từng thổ lộ với Pa Lý ước mơ mãnh liệt rằng khi nào trở thành ngự thú sư, cô ấy cũng sẽ lập khế ước với một Tiểu Vân Khuyển hệ lửa như Pa Lý.
Lúc đó Pa Lý đã trả lời cô ấy như thế nào? Nó dường như hơi cô đơn, sau đó lắc đầu và dùng chân đẩy cô ấy ra, rất hiếm khi tỏ ý từ chối.
Pa Lý là một thú cưng khế ước đã bị ngự thú sư Mục Đồng "từ bỏ".
Kỹ năng cơ bản của nó [Hồng Liên Liệt Hỏa] cho đến giờ vẫn chưa có dấu hiệu nâng cấp lên cao hơn. Dù Pa Lý có cố gắng đến đâu, nếu kỹ năng cơ bản của nó cũng không thể đạt đến cấp A thì cũng không thể tiến hóa thành tộc đế vương cấp ba.
Trên thực tế, không chỉ có Tiểu Vân Khuyển, đỉnh cao trong quá trình tiến hóa của hầu hết các sinh vật siêu phàm chỉ có thể đạt tới giai đoạn cơ thể hoàn chỉnh của tộc quân chủ. Con đường tiến hóa lên tộc Đế Vương vô cùng khó khăn. Pa Lý vẫn là thành phần chủ lực của Ngự thú sư huyền thoại Mục Đồng cho đến khi Diệu Nhật Viêm Lang xuất hiện.
Chủng tộc đế vương cấp cao, Diệu Nhật Viêm Lang, không chỉ sở hữu thuộc tính ánh sáng hiếm có mà còn có hai kỹ năng cấp A thuộc hệ hỏa, mạnh hơn Hồng Diễm Đấu Lang ở mọi mặt.
Ngoài ra, Mục Đồng trở thành ngự thú sư huyền thoại còn nhờ vào khả năng tăng cường không gian ngự thú sư, sau khi trở thành huyền thoại, ông ta lập khế ước với hai mươi mốt thú cưng nên phải dành sức bồi dưỡng những thú cưng mạnh mẽ hơn. Không còn chỗ để phát triển, Pa Lý dù là sủng thú khế ước đầu tiên cũng bị lãng quên trong góc, trở thành thú cưng để huấn luyện ở đạo quán cho đến bây giờ.
Mục Chung Nguyệt rất thích Pa Lý, nhưng trong khoảng thời gian chưa thức tỉnh, cô luôn tránh mặt không muốn gặp con Hồng Diễm Đấu Lang này.
Thú cưng không đáp ứng được kỳ vọng nên bị ngự thú sư huyền thoại bỏ rơi, còn cô con gái không đáp ứng được kỳ vọng nên bị người cha huyền thoại bỏ rơi, Pa Lý giống như tấm gương của cô, nhắc nhở Mục Chung Nguyệt về sự thật không sao chấp nhận được.
"Gâu." Pa Lý vẫy vẫy đuôi, lại liếm láp cô bé loài người mà nó đã chứng kiến quá trình trưởng thành.
Nó không hiểu sao Mục Chung Nguyệt đã lâu không đến thăm, nó chỉ nhớ trước đây mỗi lần gặp lại thấy cô luôn phiền muộn. Nhưng hôm nay hình như tâm trạng cô rất tốt, vẫn là cô bé ngoan ngoan không chịu thừa nhận thất bại mà nó vẫn nhớ.
Đúng, Pa Lý vẫn chưa bỏ cuộc, cũng chưa đầu hàng Diệu Nhật Viêm Lang.
Nó tự rèn luyện trong đạo quán ngày này qua ngày khác, theo đuổi cơ hội tiến hóa viển vông không biết có tồn tại hay không.
Đây cũng có thể là nguyên nhân thực sự khiến nguyên chủ Mục Chung Nguyệt cuối cùng cũng thấy khó đối mặt.
"Ta đã thức tỉnh thành một ngự thú sư rồi, Pa Lý." Mục Chung Nguyệt mỉm cười nói, giới thiệu đồng đội khế ước của mình với Hồng Diễm Đấu Lang.
Tiểu Khô Lâu vội vàng chui ra từ trong bóng tối và đứng thẳng lên dưới cái nhìn của đàn anh.
"Đây là Ellen. Nó vừa thi đấu và đánh bại con Tiểu Vân Khuyển của A Nhạc." Mục Chung Nguyệt tự hào nói.
“Hú…” Hồng Diễm Đấu Lang hơi kinh ngạc, cúi đầu nhìn bộ xương trắng nhỏ này. Nó giúp huấn luyện con Tiểu Vân Khuyển của A Nhạc nên không thể tưởng tượng được đối phương lại thua một Tiểu Khô Lâu.
Nhìn thấy cái đầu chó to hơn cả bộ xương của mình đột nhiên lao về phía mình, Ellen căng thẳng đến mức tất cả các khớp đều duỗi thẳng. Nó sợ bậc đàn anh này sẽ thình lình liếm mình, nhưng nếu muốn liếm thì. .. cứ liếm đi! Lúc này không thể tỏ ra rụt rè, đặc biệt là trước mặt đàn anh của ngự thú sư!
“Một ngày nào đó, chúng ta sẽ trở nên mạnh hơn Mục Đồng.” Mục Chung Nguyệt nắm tay thành quyền, đưa ra trước mặt con Hồng Diễm Đấu Lang bên cạnh: “Pa Lý cứ nghĩ vậy đi.”
Con Hồng Diễm Đấu Lang hú lên, ngẩng đầu lên rồi dùng mũi nhẹ nhàng chạm vào nắm đấm của cô gái loài người.
"Hú!" (Chắc chắn rồi!)