Sau khi nghe được cảm ứng tâm linh của Khô Vinh Linh Lộc, Bạch Nha đổi hướng đạp tuyết đi tới đó, rất nhanh đã đến khu vực con suối chưa đóng băng.
Mục Chung Nguyệt nhìn thấy con hươu khổng lồ nằm bên bờ suối, thân thể trắng như tuyết của nó gần như hòa lẫn trong tuyết, cái sừng tươi tốt ban đầu đã rụng hết lá, không khác gì cảnh tượng trong bí cảnh lúc này.
[Đúng là Chung Nguyệt rồi.]
Tiếng nói của con hươu khổng lồ vang vọng trong đầu cô, đôi mắt như pha lê vẫn sáng ngời như vậy. Khô Vinh Linh Lộc hơi cúi đầu, nhìn cô gái loài người trên lưng Háo Nguyệt Tuyết Lang, dường như đang cười khẽ.
Tuyết đọng trên cặp sừng rơi xuống theo chuyển động của cơ thể tạo nên âm thanh giòn tan.
“Ngài Phong Tức đang làm gì vậy...” Nhìn cặp sừng trơ trụi, Mục Chung Nguyệt nghĩ mãi cũng không tìm được tính từ thích hợp để diễn tả cảm xúc của mình.
Cô nhớ Khô Vinh Linh Lộc vì tình bạn với Thần Nông Dao Cơ mà luôn thể hiện mặt tươi tốt trù phú của mình đối với vùng đất Tây Châu, ban phước cho vùng đất này mùa màng bội thu và thịnh vượng, cặp sừng cành cây của nó luôn tươi tốt xanh um.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT