Ngày hôm sau, Mục Chung Nguyệt gặp được Kinh Hành của thời không này tại núi Phượng Hoàng.
Mặc dù đã ngoài bốn mươi nhưng nhờ sự hồi phục từ khế ước ngự thú, diện mạo của ông ta vẫn như một thanh niên trẻ tuổi.
Khác với cậu thiếu niên mộc mạc ở thôn quê ngày xưa, cũng không còn là một kẻ lười biếng mặc áo phông graffiti mà Mục Chung Nguyệt từng quen biết, vị hoàng đế trẻ trung này khoác trên mình bộ trang phục võ giả, thân hình cao ráo, khí chất rắn rỏi, tỏa ra uy nghi của một kẻ mạnh quyền lực đến mức chẳng cần giận dữ cũng đủ khiến người khác e dè.
Nét ngài Kinh Hành âm u, còn Vạn Thiên Đông đứng chắn trước mặt ông ta như đang lớn tiếng ngăn cản điều gì đó.
“Ngươi điên rồi sao Kinh Nhị Lượng! Dù có dẫn thêm người vào trong thì cũng chỉ là con đường chết, ngươi đã tận mắt thấy những gì ở bên trong rồi mà!”
Gọi thẳng tục danh của tân đế là tội đại bất kính có thể bị xử tử, nhưng nhìn cũng biết Vạn Thiên Đông không còn để tâm đến điều đó.
“Ta sẽ tự vào trong. Người điên chính là Ôn Ngọc! Sao có thể tin chuyện hoang đường như vậy sẽ thành hiện thực?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play