Nhận thức về thời gian trở nên cực kỳ hỗn loạn, như thể chỉ mới trôi qua trong chớp mắt nhưng lại giống như đã trải qua một khoảng thời gian dài đằng đẵng.
Trong cơn sóng ngầm của tiềm thức, Mục Chung Nguyệt bị quăng lên rồi lại rơi xuống, không biết đã trôi dạt bao lâu. Cuối cùng, cô cũng dần tìm lại được phần lớn các giác quan và cảm giác kiểm soát cơ thể của mình.
Cô từ từ mở mắt ra, đập vào mắt là cảnh tượng một cánh đồng cỏ dại rộng lớn.
Lúc này, cô đang ngồi bệt trên mặt đất lầy lội, hai tay chống xuống đất. Trên cánh tay có vài vết xước, cổ tay áo và ống quần thì bị dính một số vết bùn và bụi, trông giống như cô vừa rơi từ trên cao xuống và theo bản năng đang cố gắng giữ thăng bằng.
Mục Chung Nguyệt xoa nhẹ lên vùng trán đang đau nhức, mất một lúc lâu mới khôi phục lại ký ức cuối cùng trước khi mất đi ý thức.
Kinh Hành đã bảo cô và Hướng Tầm rời khỏi núi Phượng Hoàng và báo cáo tình hình hiện tại cho cục xử lý, còn ông ta thì chuẩn bị tiến vào trong bí cảnh cấp S+ được suy đoán là “Tinh Hải Ngoại Vực” kia một mình.
Cô vốn định hỏi Kinh Hành rằng đó là phán đoán của ông ta với tư cách là một nhân viên điều tra cấp A hay là lời khuyên từ Hạ Vương Kinh Hành. Nhưng trước khi kịp mở lời, cô đã nhìn thấy điểm kết nối đang mở rộng rồi hoàn toàn mất đi ý thức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT