Tiệm mì khá gần phố tài chính, cũng rất gần khách sạn, nhưng Giang Sắt không về Quân Việt với Lục Hoài Nghiên. Cô bảo anh để cô xuống xe ở đầu đường Phú Xuân rồi đi thẳng về Vong Xuyên.
Vắng nhà hai ngày liền, tuy đã lấy cớ là ở lại chùa Hàn Sơn bầu bạn với trưởng bối, nhưng cứ cách vài tiếng, ba Giang Xuyên và mẹ Dư Thi Anh sẽ gửi tin nhắn cho cô, nội dung đều là những lời nhắn nhủ bình thường như đã ăn cơm chưa, có mặc đủ ấm hay không, đi ngủ nhớ đắp chăn các kiểu.
Những lời dặn dò dông dài thế này khiến Giang Sắt nhớ đến thím Trương và bác Đông.
Trước đó, cô đã gửi tin nhắn cho bà Dư Thi Anh. Thế nên, vừa xuống xe đi chưa được mấy bước, cô đã trông thấy ông Giang Xuyên đi ra đón mình.
Trên đường Phú Xuân luôn sáng rực ánh đèn, dưới tán cây là một loạt đèn ray lấp lánh, trên cây còn treo thêm vài chiếc lồng đèn màu đỏ rực rỡ.
Mặt sông Phú Xuân đã kết một lớp băng mỏng, nước lặng chảy sâu, không gian tĩnh lặng.
Giang Sắt không dằn lòng được ngoảnh đầu nhìn lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play