Nụ hôn rơi xuống bên tóc mai rất khẽ rất nhẹ, nhưng không hiểu sao lại có cảm giác tai áp má kề, quấn quýt không rời.
Hôn xong, anh tiện tay quơ lấy chiếc áo choàng tắm đặt bên cạnh khoác lên người. Lúc đi ngang qua phòng bếp, anh lại lấy chai nước lạnh trong tủ lạnh ra nốc hết nửa bình, sau đó mới thong thả bước ra huyền quan nhặt đồ lót của Giang Sắt bị vứt trên tủ giày.
Hàn Tiêu đứng ngoài cửa chờ cả một buổi mà vẫn không thấy động tĩnh gì, nhưng lại không dám tuỳ tiện quẹt thẻ phòng đi vào. Ngay khi cậu ta đang tính lấy điện thoại ra gọi cho Lục Hoài Nghiên, cửa phòng bỗng vang lên một tiếng “lạch cạch” rồi được mở ra.
“Anh ơi! Sinh nhật vui vẻ nhé!” Hàn Tiêu hào hứng chúc mừng, một tay ôm lấy cái hộp gỗ đựng rượu khá dài, tay kia toan đẩy cửa bước vào phòng, “Hôm trước vốn định tự mình mang quà sinh nhật sang cho anh, nhưng lúc đó em lại đang ở Bắc Thành. Mẹ em lại tiếp tục sắp xếp cho em đi xem mắt, nếu em mà không đi có khi bà ấy lột da em ra mất.”
Lục Hoài Nghiên túm lấy cánh tay toan đẩy cửa của Hàn Tiêu, ánh mắt hờ hững lướt qua chai rượu đang nằm trong lòng cậu ta, anh thả cổ tay cậu ta ra rồi giành lấy chai rượu, lên tiếng, “Tôi đã nhận quà, cậu có thể ra về rồi.”
Cửa phòng chỉ mở hé một nửa, còn nửa kia đã bị ông thần giữ cửa là Lục Hoài Nghiên chắn mất, Hàn Tiêu không đẩy cửa ra được cũng không vào phòng được, buộc lòng lên tiếng, “Ơ kìa anh, em còn chưa ăn sáng đấy. Vừa xuống máy bay là em đã phi tới đây tìm anh ngay, tốt xấu gì cũng mời em ăn sáng rồi mới về được chứ.”
“Tôi không rảnh, cậu xuống dưới ăn đi.” Nghĩ đến chuyện gì đó, anh lại bồi thêm một câu, “Đưa thẻ phòng kia lại cho tôi, cậu không cần phải giữ tấm thẻ đó nữa. Sau này trước khi đến đây nhớ gọi báo tôi trước.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT