Trời chiều qua đi, cả khu xưởng lâm vào một mảnh tăm tối, người bịt mặt với vẻ âm trầm đó móc từ trong ngực ra cây đèn pin cầm tay, mở đèn đặt nó sang bên.
Thời gian trôi qua thật lâu, phảng phất như đã qua một thế kỷ, điện thoại của tên kia lại vang lên.
"Thế nào?" Mạnh Kha vội vàng bước lên, ông chưa bao giờ làm chuyện này, lúc này đây ông đã sắp chạm tới lằn ranh sụp đổ.
"..." Người nọ không nói gì, chỉ lẳng lặng nghe điện thoại rồi gật đầu.
"Thật tốt quá!" Mạnh Kha vui mừng chà xát hai tay, không nghĩ tới chuyện tiến triển thuận lợi như thế: "Vậy kế tiếp chúng ta làm gì bây giờ? Rút lui trước rồi gửi địa chỉ nơi này cho Ân gia?"
Cô quan sát người nọ, có đôi mắt đen nhỏ hẹp, nhìn dáng vẻ có mấy phần tố chất thần kinh.
Bỗng nhiên trong khung cảnh tối tăm mờ ảo này, Ân Tiểu Mỹ nhận thấy một cảm giác quen thuộc, cô nhận ra ánh mắt này, hơn nữa cô còn nhớ ra cũng trong hoàn cảnh mờ tối như vậy, đối phương đã từng dùng ánh mắt tương tự thế này quan sát cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT