Thời Kiến Hạ và những người khác cách Sư Vô Ngộ một khoảng không gần, ít nhất cũng phải vài trăm mét, khi giọng Quân Tiểu Diệc vừa dứt, Sư Vô Ngộ như cảm nhận được điều gì đó, ngẩng đầu lên nhìn thẳng về phía mấy người.
Ôn Thu Thu vừa hay nhìn sang, bốn mắt nhìn nhau với cậu ta, không khỏi cảm thán: “Cảm giác thật nhạy bén.”
Khí tức trong khu vực bị trùng tộc chiếm đóng hỗn tạp, khả năng cảm nhận sẽ bị suy yếu rất nhiều, việc phát hiện ra tình huống cách xa vài trăm mét chỉ trong vài giây ngắn ngủi không phải là chuyện dễ dàng.
“Cậu ta đang làm gì vậy?” Hạ Thù Hành tò mò hỏi.
Thiếu niên tóc nâu đeo một chiếc hộp thuốc màu trắng, chính giữa hộp thuốc có một cây thánh giá màu đỏ, trông rất bình thường, không khác gì hộp thuốc thông thường.
Cậu ta thỉnh thoảng lại cất lọ thuốc trong tay vào hộp thuốc, rồi lại lấy ra một lọ mới, màu sắc của các lọ thuốc khác nhau, có lọ đỏ như máu, có lọ lại trong suốt như nước lọc.
Mỗi lần lấy ra một lọ thuốc, cậu ta sẽ nhỏ thử một giọt lên người vật ký sinh dưới gốc cây cong queo, thuốc lặng lẽ thấm vào làn da trắng xanh của vật ký sinh, sau đó vật ký sinh sẽ bắt đầu phát điên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play