Hành động “vơ vét” của Thời Kiến Hạ khiến Quân Tiểu Diệc thật sự không biết nên bày ra biểu cảm gì.
Bảo cô đừng có keo kiệt như vậy thì những thứ này để lại đây thì thật lãng phí, cho Phỉ Phỉ cùng đám nhóc ăn cũng coi như là tận dụng tối đa, cứ để cô lấy đi, lại cảm thấy có gì đó sai sai, cứ như mình là kẻ bị lừa.
Quân Tiểu Diệc chỉ đành quay đầu đi, mắt không thấy tâm không phiền, giơ tay ấn vào cơ quan của Tinh Đàn.
Tiếng bánh răng chuyển động “cạch cạch” át đi tiếng rung động truyền đến từ bốn phương tám hướng, Thời Kiến Hạ vội vàng cất mấy thùng lớn chứa đầy trùng tinh và khoáng thạch quý hiếm, nhanh chóng chạy đến bên cạnh Quân Tiểu Diệc, chuẩn bị chuồn êm.
Tấm đá bên cạnh Tinh Đàn mở ra, lộ ra một bậc thang hẹp và dài, bên trong tối đen như mực, không nhìn thấy gì cả, sau khi mở ra còn phả ra một luồng khí ẩm ướt lạnh lẽo.
Chấn động liên tục truyền đến, Thời Kiến Hạ nhìn vào lối vào tối om, do dự nói: “Chỗ này có thể đi ra ngoài sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play