“Cô đến hớt tay trên của tôi à?” Thời Kiến Hạ nheo mắt, giọng điệu không mấy thân thiện.
Số Năm dùng đầu ngón tay lạnh lẽo nhẹ nhàng vuốt ve bên má cô, cười nói: “Sao có thể gọi là hớt tay trên chứ? Cô không thể từ bỏ thân phận hiện tại, mang tinh hạch bên người chẳng phải là chờ bị bắt sao? Tôi thì khác, tôi mang tinh hạch đi đâu cũng được, còn có thể gột rửa hiềm nghi cho cô.”
“Đây gọi là một mũi tên trúng hai đích.” Cô ta còn cố tình kéo dài giọng, ai cũng có thể nghe ra sự mỉa mai trong lời nói của cô ta.
Thời Kiến Hạ như bị lời nói trơ trẽn của cô ta chọc tức, nhất thời không nói gì.
Số Năm rất hài lòng với phản ứng của cô, từ cổ họng phát ra tiếng cười trong trẻo ngọt ngào, như một cô bé vừa được thỏa mãn mong ước.
Thời Kiến Hạ quay mặt đi trong tiếng cười của cô ta, như cam chịu số phận, khẽ nói: “Quả thực là một mũi tên trúng hai đích.”
Chưa để Số Năm kịp thưởng thức sự không cam lòng trong giọng điệu của cô, Thời Kiến Hạ nắm chặt cổ tay Số Năm, hất mạnh ra, còn lấy khăn ướt từ trong túi ra, lau mặt ngay trước mặt cô ta, rồi lau tay, sau đó dùng lửa của Tất Phương thiêu thành tro bụi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT