Tối tăm, âm u, mục nát.
Đây là cảm giác trực quan nhất của Thời Kiến Hạ sau khi tỉnh lại.
Lông mi của cô khẽ run, cố gắng mấy lần, mí mắt nặng trĩu cuối cùng cũng mở ra, nhìn thấy một lối đi hẹp, tối tăm, ẩm ướt và phủ đầy rêu trong khe hở của mắt.
Lối đi không hẹp, nhưng cũng không rộng lắm, có thể chứa ba bốn người đi song song, vuông vức, không nhìn thấy điểm cuối, quay đầu lại cũng không thấy lối vào.
Không phải cô bị một lực mạnh hút vào rãnh biển sao? Đây là nơi nào?
Chưa kịp suy nghĩ thêm, đột nhiên có một thứ mềm mại cọ cọ vào lòng bàn tay cô, cảm giác mềm mại và mịn màng.
Thời Kiến Hạ cúi đầu nhìn xuống, không phải là Mạnh Cực đã biến mất trong bụi tảo biển phát sáng thì còn ai vào đây nữa?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT