Tuy rất không muốn thừa nhận, nhưng nghe thấy câu nói khó chịu của Số Chín, Thời Kiến Hạ quả thực thở phào nhẹ nhõm.
“Sao cậu lại đến đây?” Cô thở ra một hơi, những giọt mồ hôi trên trán lăn xuống lông mi, nhẹ nhàng lướt qua má, thấm vào cổ áo.
Số Chín lập tức nhướng mày: “Nghe giọng điệu của cô, hình như không hoan nghênh tôi lắm?”
Vừa được cứu mạng, Thời Kiến Hạ cũng không đến mức không biết điều như vậy, ngoan ngoãn nói: “Không có, tôi rất mong chờ cậu đến.”
Ánh mắt Số Chín lướt qua mặt cô, cố gắng nhìn ra lời này có bao nhiêu phần thật bao nhiêu phần giả, nhưng lúc này Thời Kiến Hạ đang gồng mình duy trì năng lượng tiêu hao của một lượng lớn mô phỏng, sắc mặt trắng bệch, môi cũng không còn chút máu, dù cô có nói yêu cậu ta đến chết đi sống lại, cậu ta cũng không thể phân biệt được thật giả.
Cậu ta dời mắt khịt mũi coi thường: “Coi như cô biết điều!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play