Quả nhiên, trong khoảnh khắc bàn tay của cô sắp chạm vào tủ trưng bày, La Tịnh Dao bị một lực đẩy mạnh đẩy sang bên cạnh.
Cô loạng choạng lùi lại hai bước, lưng va nhẹ vào bức tường bên cạnh.
Khi ngẩng đầu lên, cô thấy Tề Vọng Thư như một con gà mái mẹ đang che chắn tủ trưng bày phía sau, gương mặt đầy vẻ giận dữ, lớn tiếng quát: “Không được phép mà tự ý động vào đồ của người khác. Tôi không ngờ cô La lại thiếu ý tứ đến thế.”
Đối diện với lời chỉ trích, La Tịnh Dao không đau không ngứa, chỉ thong thả phủi nhẹ bờ vai trái vừa va vào tường, bình thản nói: “Chẳng qua là thấy thứ mình thích thì nhất thời phấn khích thôi. Nhưng phản ứng của giám đốc Tề đúng là có chút thái quá.”
“Những mặt nạ như thế này nhà tôi cũng có rất nhiều. Nếu chị thích, cứ tự nhiên qua nhà tôi tham quan thoải mái.”
“Tôi vốn là người thẳng thắn, chưa bao giờ ngại ánh mắt của bất kỳ ai. Không hiểu những chiếc mặt nạ này có ý nghĩa đặc biệt gì mà giám đốc Tề lại quý trọng đến mức như vậy.”
Những lời nói vừa vặn, sắc bén, điển hình của kiểu vô lý nhưng khó phản bác. Mục đích của La Tịnh Dao rõ ràng là chọc tức đối phương, tốt nhất khiến cô ta mất kiểm soát hoàn toàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT