“Không… không có.” Vợ của Thôi Gia Phúc lên tiếng trước, thanh âm của bà ta vừa khô khốc vừa run rẩy.
Bên cạnh bà, Thôi Gia Phúc khẽ hắng giọng phụ họa thêm một tiếng: “Thôi Đạt thật sự không ở nhà thường xuyên, cả năm ở trong thôn còn chưa được mấy ngày, làm sao có thể có thù oán với ai được?”
Nghe thì có vẻ hợp lý đấy, nếu bỏ qua đôi bàn tay đang không ngừng vò vào nhau đầy bất an của ông ta.
"Không phải chứ? Ban ngày khi đi thăm hỏi trong thôn, sao tôi lại nghe người ta nói Thôi Đạt nhà các vị từng đánh người nhỉ?" Thấy Lâm Gia Phàm không có ý hỏi tiếp, La Tịnh Dao liền tự ý lên tiếng.
Hai vợ chồng Thôi Gia Phúc nghe vậy lập tức lộ vẻ lúng túng.
Nét mặt thoáng biến sắc, người vợ gấp gáp nghĩ cách biện minh: “Làm gì có chuyện đó! Chắc họ nhìn nhầm rồi. Đúng là tính tình của Tiểu Đạt hơi nóng nảy một chút, nhưng nó không bao giờ tùy tiện đánh người cả!”
“Ồ.” La Tịnh Dao mặt lạnh như tiền, môi hồng khẽ mấp máy, từng câu từng chữ thốt ra đều không chút nể nang gì: “Không tùy tiện đánh người, nghĩa là phải có lý do mới đánh à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play