Đến khi ngồi vào chiếc jeep quen thuộc đang trên đường đến bệnh viện, cơ thể cứng ngắc của La Tịnh Dao mới dần thả lỏng. Cô hướng về phía ghế lái, hỏi ra nỗi băn khoăn trong lòng: “Việc như thế này mà tôi cũng phải đi, có vẻ không thích hợp lắm, đúng không?”
Đó là đi thẩm vấn người ta, đâu phải bắt người. Một người học tán thủ chuyên nghiệp như cô thì có thể làm được gì chứ?
Chẳng lẽ, lúc đối phương ngoan cố không chịu nói thì cô phải vung tay cho họ một đấm?
“Cô cứ lấy thân phận nhân viên của bà ta mà đến thăm hỏi thôi, những chuyện khác đã có chúng tôi lo. Cô không cần phải bận tâm.” Giọng nói của Lâm Gia Phàm mang theo vẻ trấn an. Vừa nói, anh vừa nhấn mạnh chân ga. Chiếc jeep lao đi vun vút trên cây cầu vượt thưa thớt xe cộ vào lúc nửa đêm.
La Tịnh Dao há miệng định nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn chẳng thốt ra được lời nào, chỉ không tình nguyện gật đầu. Ánh mắt cô hướng về phía cửa sổ xe, nhìn những tòa cao ốc vụt qua.
Rất nhanh sau đó, dòng chữ đỏ rực của Bệnh viện Nhân dân Số Một Tấn Thị đã lọt vào tầm mắt.
Bước xuống xe, cô theo sau Lâm Gia Phàm và Bàng Quang với từng bước chân nặng nề. Cả nhóm lên thẳng tầng 15 bằng thang máy. Dừng lại trước phòng bệnh số 7 của khu A, khoa Tim mạch, qua lớp kính trên cánh cửa, La Tịnh Dao trông thấy Khương Kỳ đang nằm trên giường, sắc mặt vô cùng yếu ớt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT