“Huấn luyện viên La?”
Tiếng gọi trầm thấp kéo La Tịnh Dao ra khỏi sự khiếp sợ tột độ. Cô chớp chớp mắt, nhận ra anh Triệu không biết đã mở cửa phòng ra từ lúc nào, hiện đang đứng ở cửa nhìn cô với vẻ tò mò.
“Có phải hành lang này tối quá không? Hay là đợi tôi uống thuốc xong rồi tôi tiễn cô ra ngoài nhé.” Lúc anh ta nói, mồ hôi vì đau đớn lấm tấm trên trán và chóp mũi, phản chiếu ánh sáng từ chiếc đèn cảm ứng trên đầu, khiến những đường nét trên gương mặt anh ta càng thêm phần chân thật.
“Không cần đâu, tôi không sợ mà.” Tim La Tịnh Dao siết lại, nhưng vẫn cố gắng giữ giọng điệu bình thản rồi từ từ quay người lại.
Trước khi rời đi, cô cố ý liếc vào căn phòng sau lưng anh ta, tiếc rằng ánh sáng mờ mờ nơi đây khiến cô không thể nhìn rõ được bên trong.
Cộp, cộp, cộp.
Tiếng bước chân của cô vang vọng trong hành lang dài tối tăm. Chỉ đến khi nghe thấy tiếng cạch đóng cửa phía sau, La Tịnh Dao mới dám cứng đờ người quay đầu lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT